PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 70

“Hả? Vậy ngươi tên gì?” Giọng điệu thiếu niên hơi ủ rũ. Phượng Âm

khẽ nói: “Ta là Phượng Âm, là một Phượng Hoàng.”

“À…” Thiếu niên lại trả lời lấp lửng, khẽ nhắc lại tên nàng: “Phượng

Âm.”

Âm giọng ngây ngô non nớt lại mang theo chất khàn của thiếu niên vỡ

giọng, nhưng khi nhỏ nhẹ thốt ra tên nàng lại khiến nàng có cảm giác giọng
nói ấy như một sợi lông chim nhỏ bé nhẹ nhàng lướt qua lòng nàng, khơi
dậy từng đợt sóng rầm rì.

“Sao lại nghe hay thế nhỉ…” Mơ màng nghĩ đến dung mạo tuấn lãng

của hắn, Phượng Âm chẳng hiểu sao da mặt nóng rần lên. Đầu chôn vào
chăn, nàng lầm bầm thành tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.