PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 75

Kiếm quang sắc bén phóng ra, con gà rừng cao hai thước bay lên vung

kiếm, đâm vào tròng mắt xanh biếc của cửu vĩ hồ.

Tất cả xảy ra quá nhanh, đến khi cửu vĩ hồ kịp phản ứng lại thì mắt đã

đau đớn. Nó tru lên, ngoáy ngoắt cái đầu khiến Phượng Âm nương theo lực
bị hất văng ra ngoài cùng thanh kiếm, lăn trên đất vài vòng rồi xoay người
bỏ chạy.

Cửu vĩ hồ đau đớn nổi xung, điên cuồng truy sát phía sau Phượng Âm,

phun ra từng quả cầu lửa nóng rực. Cũng may nó không biết thuật pháp, chỉ
dựa vào cơ thể hung mãnh, Phượng Âm dùng chút pháp thuật, ngăn cản
được một lúc.

Nhưng thể lực nàng kém xa cự thú ngày ngày chạy nhảy nên đến khi

cạn kiệt sức lực, nàng chỉ còn đường chết. Chạy được một lát, Phượng Âm
lại quay về chỗ cũ, cắn răng, dứt khoát xoay người, mang kiếm đánh trả lại.

Con người Phượng Âm, tính tình từ trước đến nay là ăn không được

thì đạp đổ, thà ngọc ngói cùng tan chứ không cho ngươi chiếm hơn nửa
phân lợi ích. Với tính nết này, người sợ chết không thể có được, nàng
không sợ chết, cho nên đã quay lại đánh giáp lá cà với cửu vĩ hồ.

So chiêu với đối thủ chưa được mấy nhưng cao thấp đã hiển hiện. Cửu

vĩ hồ một cái vẫy đuôi đã quét nàng ra thật xa, nàng bị văng mạnh, bùn đất
bắn tung tóe, không ngờ vị máu tanh ngọt làm nàng chực nôn mửa.

Thanh kiếm bị cắm xuống đất, sâu ba phần, trên còn dính vệt máu

xanh thẫm của cửu vĩ hồ, cửu vĩ hồ từng bước đến gần nàng, mỗi bước đi
đều truyền ra chấn động mãnh liệt.

Nàng cảm thấy xương cốt toàn thân muốn vỡ vụn cả ra, chỉ hơi động

đậy cũng đau. Nhưng nàng vẫn quật cường gắng gượng, muốn đứng lên
nhưng nàng vừa ngửa đầu nhìn bầu trời đã ngây ngẩn cả người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.