PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 77

Cùng tiếng thét, nàng cảm thấy cả người nhẹ bẫng, xung quanh vang

lên tiếng nổ ‘bùm’, nàng gượng mở mắt ra, thấy một thiếu niên đang lảo
đảo chệnh choạng chạy về phía nàng.

Hắn đi lại còn không vững, hiển nhiên là đang gắng gượng. Bờ môi

mỏng khẽ nhếch lên, rành rành là đã chạm đến cực hạn nhưng vẫn ngang
ngạnh bước tới, rút thanh kiếm bên cạnh nàng lên.

Cửu vĩ hồ đương nhiên đã nhận ra người vừa tới, hắn tiến đến từng

bước, cửu vĩ hồ lập tức lui từng bước, trong mắt tràn đầy hoảng sợ. Vì thế
hắn cứ từng bước một tiến lên, cửu vĩ hồ cũng dịch chuyển từng chút một,
dịch đến khi không còn dịch được nữa, cửu vĩ hồ cuối cùng không chịu nổi,
đành liều chết xông lên!

Thiếu niên tử y bạch sam hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay

vung lên, ánh kiếm chớp mắt lóa sáng, những tia sáng loang loáng hóa
thành lưỡi đao sắc bén chốc lát đã găm lên từng tấc da thịt trên người cửu
vĩ hồ, đóng đinh nó tại chỗ.

Làm xong động tác này, thiếu niên không chống đỡ được nữa đã gục

xuống đất, cả người cuộn tròn như rất lạnh. Như để chứng tỏ hắn lạnh thế
nào, nơi hắn nằm, hàn băng lan rộng tấc tấc. Hàn khí bao bọc Phượng Âm,
nàng không kịp nghĩ, hít sâu một hơi, dốc sức đứng lên, cố nén đau chạy
tới, kiếm bổ xuống bụng cửu vĩ hồ, cố nén mùi hôi tanh mà chui vào lấy
nội đan ra, vội vàng chạy tới bên thiếu niên, đẩy nội đan vào miệng hắn,
giận dữ nói: “Dạ Tịch, mau nuốt vào! Ta dạy ngươi dùng khí luyện đan.”

Dạ Tịch nằm trên đất, dáng vẻ hấp hối, hơi thở đều tỏa ra hàn khí.

“Phượng Âm…” Hắn thì thào tên nàng, chậm rãi nói : “Ngươi tốt với

ta, ta cũng tốt với ngươi…”

“Ta thèm vào!” Phượng Âm gầm lên, dùng móng vuốt đẩy nội đan vào

miệng hắn, rồi xụi lơ bên cạnh hắn, khẽ nói: “Dạ Tịch, nghe lời ta, làm theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.