là trong khi nói chuyện, công tước phu nhân cứ lo lắng nhìn ra phía cửa sổ,
vì qua đó những tia nắng xế chênh chếch đang soi đến chỗ bà và có thể bộc
lộ quá rõ ràng những nét nhăn trên khuôn mặt bà.
- Đúng quá đấy, - bà đồng ý với một nhận xét của Koloxov và đưa tay bấm
nút chuông điện đặt trên tường, bên cạnh chiếc đi văng bà nằm.
Lão bác sĩ liền đứng dậy, lẳng lặng đi ra khỏi phòng, thản nhiên như người
nhà. Sofia Vaxilievna đưa mắt nhìn theo, miệng vẫn tiếp tục câu chuyện.
- Filip, anh hãy buông giúp tấm rèm cửa kia xuống, - bà ta đưa mắt về phía
tấm rèm cửa sổ và bảo anh đầy tớ đẹp trai nghe tiếng chuông gọi vừa vào. -
Không, anh nói gì thì nói, nó vẫn có cái thần bí, mà không có cái thần bí thì
làm gì có thơ, - bà ta nói đôi mắt đen vẫn lo lắng theo dõi theo cử động của
người đày tớ đang buông rèm. - Thần bí mà không có thơ tức là mê tín,
nhưng thơ mà không có thần bí thì lại hoá ra vô vị, - bà mỉm cười, một nụ
cười ảo não, mắt vẫn không rời người đầy tớ đang sửa tấm rèm cho thẳng. -
Filip! Không phải cái rèm ấy; cái ở cửa sổ lớn kia mà, - Sofia Vaxilievna
nói, giọng đau đớn, hẳn là bà thương hại cho thân mình đã phải bỏ ra bao
nhiêu sức lực để nói lên mấy tiếng đó và, để lấy bình tĩnh, bà lập tức đưa
lên môi điếu thuốc lá thơm phức đang toả khói giữa những ngón tay đeo
đầy nhẫn.
Anh chàng Filip đẹp trai, cường tráng, có bộ ngực nở rang, khẽ gật đầu như
để xin lỗi rồi ngoan ngoãn và lặng lẽ anh cất bộ giò chắc nịch có bắp chân
to, nhẹ nhàng bước trên tấm thảm, đi sang khung cửa sổ thứ hai và vừa thận
trọng nhìn công tước phu nhân, vừa sửa tấm rèm sao cho không một tia
nắng nào bén mảng đến được chỗ bà. Nhưng anh ta vẫn làm ăn chẳng ra
đâu vào đâu và bà Sofia Vaxilievna nhọc mệt đành phải ngừng câu chuyện
về xu hướng thần bí lại để chỉ bảo cho cái anh chàng Filip đần độn đang
làm bà bực quá chừng. Trong một loáng, một đốm lửa bùng lên trong mắt
Filip.
"Con mẹ nầy! Quỉ bắt mày đi, không biết mày đòi hỏi cái gì nữa, - hẳn là
anh ta đang tự nói như vậy trong lòng, - Nekhliudov nghĩ thế trong khi nhìn
xem cả tấn trò đó. Nhưng anh chàng Filip đẹp trai, lực lưỡng giấu ngay sự
bực dọc của mình và lại bình tĩnh vâng lời mụ công tước Sofia Vaxilievna