PHỤC SINH - Trang 154

chỉ lại ngân lên. - Đúng là như ruồi thấy mật. Việc gì khác thì chẳng thấy
mặt họ đâu, chứ hễ có gái thì chả gọi họ cũng đổ xô nhau lại. Bọn ấy có thể
nhịn cả ăn để chạy theo gái đấy.
- Ngay đây cũng thế, - Maxlova ngắt lời chị. - ở đây mình cũng bị thế đấy.
Họ vừa giải mình về đến cổng thì cả một đoàn người cũng vừa ở ga đến.
Họ ôm ghì lấy mình thế nầy nầy, thật chẳng còn cựa vào đâu được nữa.
May có lão phó giám ngục ở đấy, lão đuổi hộ cho, thật phúc quá! Một
thằng bám chặt ngay lấy, mình phải chật vật mãi với thoát được…
- Thằng ấy mặt mũi thế nào? - "Nàng tiên" hỏi.
- Nó đen và để râu mép.
- Đúng là hắn rồi.
- Hắn nào?
- Seglov.
- Seglov nào thế?
- Chị không biết chuyện Seglov à? Hắn vượt ngục hai lần rồi. Vừa bị chộp
lại xong, nhưng thế nào rồi hắn cũng chuồn được cho mà xem. Ngay bọn
cai ngục cũng phải gớm mà, - "Nàng tiên" nói, (ả chuyên chạy thư cho tù
đàn ông nên rất thông tỏ mọi chuyện trong tù). - Thế nào rồi hắn cũng lại
chuồn ra được.
- Có trốn được, hắn cũng chẳng dắt bọn mình theo đâu! - bà Korableva nói
và quay về nói với Maxlova - Còn cô, ông trạng sư ông ấy bảo cô phải làm
đơn từ thế nào. Bây giờ phải đệ đơn chứ còn gì?
Maxlova nói là nàng không biết gì cả.
Ả tóc hung vòng hai cánh tay trần đầy tàn nhang lên đầu gãi rào rạo trong
mớ tóc hung dày và rối bù, bước đến chỗ "nhóm quý tộc" đang ngồi uống
rượu.
- Katerina ơi, để tớ bảo cậu, - ả lên tiếng. - Trước hết cậu phải viết thế nầy
nầy: "Tôi không đồng ý với bản án"; xong cậu đệ đơn lên ông chưởng lý.
- Việc gì đến mày? - Bà Korableva nói với ả ta, giọng khàn khàn, giận dữ. -
Đánh hơi thấy mùi rượu chứ gì, đừng có nhe răng ra mà làm gì vô ích.
Chẳng phải mày dậy người ta mới biết rõ cách thức, ai cần đến cái ngữ
mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.