PHỤC SINH - Trang 191

sau đám đông vào thăm nghĩa là đi về phía khu tù đàn ông chứ không phải
về phía khu đàn bà mà chàng cần tới.
Nhường cho những người vội đi lên trước, chàng là người cuối cùng vào
gian phòng dành cho việc thăm hỏi.
Điều đầu tiên làm chàng sửng sốt khi mở cửa bước vào là tiếng inh ỏi của
hàng trăm thứ giọng hoà lẫn thành một thứ tiếng ồn ào, ầm ĩ. Chỉ tới khi
đến gần đám người đang bám chặt lấy tấm lưới sắt ngăn gian phòng ra làm
đôi y như đàn ruồi bâu trên miếng đường, Nekhliudov mới hiểu tại sao lại
thế. Gian phòng có mấy cửa sổ trên bức tường phía sau; phòng được ngăn
ra làm hai phần không phải bằng một tấm mà bằng hai tấm lưới sắt căng
suốt từ trên trần xuống đến mặt đất. Bọn cai ngục đi đi lại lại trong khoảng
giữa hai tấm lưới sắt. Một bên là tù nhân, một bên kia là khách vào thăm
giữa họ là hai tấm lưới cách nhau ba arsin, thành thử không nói đến việc
trao đổi cho nhau cái gì, mà chỉ nhìn mặt nhau cho rõ cũng không thể được,
nhất là với những người cận thị.
Nói chuyện khó lắm, phải hết sức gào to lên thì bên kia lưới mới nghe rõ.
cả hai bên, mọi người đều phải áp sát mặt vào lưới vợ, chồng, cha, mẹ, con
cái, họ cố nhìn mặt nhau và cố nói sao cho người thân của mình ở bên kia
nghe thấy nên tiếng họ át lẫn nhau, ai cũng cố hét cho tiếng mình át được
tiếng người khác. Chính vì thế mà hoá ra ầm ĩ, inh ỏi làm cho Nekhliudov
sửng sốt khi mới bước vào. Không làm sao mà nghe ra được những điều họ
nói. Chỉ có thể nhìn mặt họ mà đoán xem họ nói gì và quan hệ giữa họ với
nhau là thế nào. Gần Nekhliudov là một bà cụ già đội khăn vuông, áp mình
vào lưới, cằm run run đang gào gì đó với một thanh niên xanh xao, nửa đầu
cạo trọc. Người tù nầy, nhíu mày, nhăn trán, chăm chú nghe. Bên cạnh bà
cụ, một thanh niên mặt áo chẽn, tay để lên tai lắng nghe một người tù trông
rất giống anh ta nét mặt nom đau khổ, râu đã điểm bạc; người thanh niên
vừa nghe vừa lắc đầu. Cách đấy một chút là một người đàn ông rách rưới,
đang vung đôi tay, miệng hò hét và cười to. Bên cạnh là một chị phụ nữ
ngồi xệp xuống sàn, đầu đội một chiếc khăn len đẹp, tay ẵm một đứa con
nhỏ. Chị khóc nức nở, chắc hẳn là lần đầu tiên chị được gặp người đàn ông
tóc bạc, mặc áo tu, đầu cạo trọc chân đeo xiềng, đứng bên kia lưới. Đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.