- Đây là ý muốn của người yêu của tôi. Cô ấy đây. Cha mẹ cô ấy khuyên
chúng tôi mang đến cho tù nhân chỗ bánh nầy.
- Tôi cũng mới tới đây lần đầu nên không rõ. Ông có thể hỏi người kia
xem, - Nekhliudov vừa nói vừa chỉ viên cai ngục đeo lon vẫn ngồi với cuốn
ổ tay ở phía bên phải.
Giữa lúc Nekhliudov nói chuyện với anh sinh viên thì hai cánh cổng sắt to
nhà tù, có khoét một lỗ hổng ở giữa mở ra. Một sĩ quan mặc quân phục đi
ra cùng với một cai ngục khác. Tên cai cầm sổ tuyên bố bắt đầu cho người
vào thăm. Tên lính gác đứng né sang một bên và tất cả mọi người xô vào
phía cổng, dường như sợ trễ, người nào cũng bước thật nhanh, có người lon
ton chạy.
Một tên cai ngục đứng bên cổng lần lượt đếm to những người bước qua:
"Mười sáu, mười bảy" v.v… Một tên khác đứng bên trong vỗ vào từng
người đếm lại trước khi để họ đi vào trong nữa, như vậy để khi khách ra sẽ
kiểm tra lại, khỏi bỏ sót người nào chưa ra và khỏi để lọt một người tù nào
ra ngoài. Tên nầy không để ý xem người đi qua mặt mình là ai, hắn vỗ vào
lưng Nekhliudov. Khi bàn tay nắn đụng vào chàng, Nekhliudov thấy mình
bị xúc phạm; nhưng chàng lại sực nhớ mình tới đây để làm gì và chàng lấy
làm ngượng về cái cảm giác bực tức cho là mình bị xúc phạm đó.
Ngay sau cửa là một gian phòng rộng: trần xây cuốn có những cửa sổ nhỏ
chăng lưới sắt. Trong gian phòng gọi là phòng công cộng nầy, Nekhliudov
hoàn toàn không ngờ đâu lại thấy trong một cái hốc khoét vào tường có một
cây thánh giá to mang hình Chúa đóng đanh câu rút "Cái ấy để làm gì nhỉ?"
- chàng suy nghĩ; trong tư tưởng, chàng đã vô tình gắn hình ảnh Chúa Cứu
thế với những người tự do chứ không phải với những người tù tội.
Nekhliudov bước chậm rãi để nhường cho những người đang vội vượt lên
trước. Chàng có nhiều cảm giác lẫn lộn, vừa thấy ghê tởm đối với những kẻ
gian ác bị giam ở đây, vừa thấy thương hại những người vô tội như cậu
thanh niên hôm qua và kẻ cùng bị giam lẫn với họ, lại thấy ngại ngần và
bồi hồi cảm động về cuộc gặp mặt sắp tới ở lối ra cuối gian phòng thứ nhất
nầy, đứng bên cửa ra vào có một tên cai ngục đang nói gì đó, nhưng
Nekhliudov mải suy nghĩ không chú ý đến lời hắn nói, cứ tiếp tục đi theo