ca sô, anh bảo anh không có tội gì. Họ dùng sức lôi bừa anh đi. Anh cưỡng
lại và có hai bạn tù giúp sức giằng anh ra khỏi tên cai ngục. Bọn cai ngục
bèn xúm lại, trong đó có tên Petrov nổi tiếng là khỏe. Mấy người tù bị đàn
áp và tống vào ca sô. Lập tức có báo cáo gửi lên tỉnh trưởng là ở nhà tù có
cuộc náo động chực nổi loạn. Thế là có ngay công văn gửi đến, ra lệnh phạt
hai người cầm đầu là Nakhimov và Vaxiliev, một tay lêu lổng, mỗi người
ba mươi roi.
Hình phạt nầy sẽ thi hành ở phòng thăm hỏi tù đàn bà.
Từ chiều hôm qua mọi người ở trong nhà tù đều đã biết tất cả câu chuyện
và ở khắp các xà lim người ta đều bàn tán sôi nổi về vụ trừng phạt sắp tới.
Bà Korableva, "Nàng tiên", Fedoxia và Maxlova ngồi ở góc vẫn thường
ngồi hàng ngày, người nào mặt cũng đỏ gay, vẻ sôi nổi vì vừa mới uống
rượu: giờ đây không lúc nào Maxlova hết rượu và tính nàng vốn hào
phóng, hay thết đãi bạn bè. Họ uống trà và cũng đang bàn tản về vụ phạt kể
trên:
- Nào, anh ta có làm loạn gì đâu, - bà Korableva vừa nói về Vaxiliev vừa
cắn những cục đường và nhai ngau ngáu. - Anh ta chỉ bênh vực người bạn
thôi. Mà bây giờ làm gì còn có quyền đánh đập tù như thế.
- Nghe nói anh ấy tốt lắm, - Fedoxia tiếp lời. Tóc để trẩn, hai đuôi sam
buông thõng, cô ta ngồi trên một thanh củi đối diện với tấm phản trên có để
ấm trà.
- Cô Mikhailovna nầy, cô hãy nói với ông ấy, - chị gác chắn đường xe lửa
nói với Maxlova, dùng tiếng ông ấy để chỉ Nekhliudov.
- Ừ tôi sẽ nói. Tôi nhờ gì, ông ấy chắc cũng sẽ làm tất Maxlova mỉm cười
trả lời, đầu lắc lư…
Mà biết bao giờ ông ta mới lại đến. Hình như bọn chúng đã đi bắt hai người
ấy rồi, - Fedoxia nói - Khiếp quá cô thở dài, nói thêm.
- Có lần tôi thấy người ta đánh một người nông dân ở nhà giam hàng tổng.
Bố chồng tôi sai tôi đến gặp ông cảnh sát tổng. Tôi đến nơi, thấy ông ta…,
- chị gác chắn đường xe lửa bắt đầu kể một câu chuyện dài dòng.
Nhưng tiếng người nói và tiếng bước chân ở hành lang trên gác ngắt ngang
câu chuyện của chị.