Lev Tolstoy
PHỤC SINH
Dịch giả : Vũ Đình Phòng, Phùng Uông
Chương 46
Đến giờ thường lệ của nhà tù, bọn cai ngục huýt còi inh ỏi trong các hành
lang. Tiếng sắt vang động, cửa các xà lim và các bành lang mở ra, tiếng
chân đi không và tiếng gót giẩy nhộn nhịp. Những tù dọn vệ sinh đi qua
trong hành lang, không khí sặc mùi hôi thối. Các tù nhân, cả đàn ông đàn
bà, rửa mặt, mặc quần áo rồi ra hành lang điểm danh. Điểm danh xong, họ
đi lấy nước sôi pha trà…
Hôm đó, trong lúc uống trà, ở khắp các xà lim người ta bàn tán sôi nổi về
chuyện hai người tù đàn ông sắp bị đem phạt roi trong ngày. Một trong hai
người đó là Vaxiliev làm nhân viên hiệu buôn, một thanh niên có học thức
khá, phạm tội giết người yêu vì ghen. Anh ta được mọi người trong xà lim
mến vì tính tình vui vẻ, hào hiệp và có thái độ cương quyết đối với bọn cai
ngục; bọn nầy rất ghét anh vì anh hiểu luật và đòi chúng phải thi hành đúng
luật. Trước đây ba tuần lễ, một cai ngục đánh một người tù vệ sinh vì người
nầy làm đổ chậu canh bắp cải vào bộ đồng phục mới của hắn. Vaxiliev
bênh vực người tù, anh nói không có luật nào cho phép đánh tù.
- Tao sẽ cho mày biết luật, tên cai ngục hét lên chửi Vaxiliev.
Vaxiliev cũng chẳng chịu kém. Tên cai ngục định đánh Vaxiliev nhưng anh
nắm được tay hắn giữ chặt chừng ba phút, rồi quay người hắn lại đẩy ra
ngoài cửa. Tên cai ngục đi trình và viên giám ngục hạ lệnh giam Vaxiliev
vào ca sô.
Dãy ca sô là một dãy phòng nhỏ tối om, ngoài có khoá.
Trong ca sô tối tăm và lạnh lẽo, không có giường phản, bàn ghế gì hết.
Người tù phải ngồi hoặc nằm ngay trên sàn nhà bẩn thỉu. Chuột tự do chạy
qua hoặc leo cả lên người. Ở đây chuột rất nhiều, và táo tợn đến nỗi trong
bóng tối đừng có hòng mà giữ được một miếng bánh.
Chúng đến ăn bánh gần như ngay trên tay tù nhân và thậm chí chúng còn
dám tấn công lên cả người họ nữa nếu họ nằm im. Vaxiliev không chịu vào