PHỤC SINH - Trang 215

Mấy người đàn bà im lặng lắng nghe.
- Chúng lôi anh ấy đi đấy, đồ quỷ sứ, - "Nàng tiên" nói. - Chúng sẽ đánh
anh ta chết mất thôi. Bọn cai ngục chúng nó thù anh ta ghê lắm đấy, vì anh
không để chúng nó hoành hành mà.
Tầng trên đã im lặng, chị gác chắn đường xe lửa kể nốt câu chuyện chị thấy
rất khủng khiếp, họ đã đánh nhừ tử một người nông dân trong một gian nhà
ngang; nhìn cảnh tượng đó, chị thấy nôn nao, ruột gan cứ như muốn lộn ra
ngoài. "Nàng Tiên" thì kể chuyện Seglov bị người ta dùng roi đánh đập đến
thế nào mà vẫn không chịu hé răng kêu lên một tiếng. Sau đó Fedoxia dọn
dẹp ấm chén, bà Korableva và chị gác chắn đường xe lửa lấy kim chỉ ra
khâu và. Còn Maxlova thì ngồi bó gối trên phản, vẻ buồn rầu; nàng đang
định đi ngủ thì mụ cai ngục đến gọi nàng lên văn phòng có khách.
- Thế nào cũng nói giúp về bọn tôi nhé, - bà cụ Melsova nói với nàng lúc
đang sửa lại khăn trước chiếc gương đã bong nước thuỷ mất một nửa. –
Không phải chúng tôi đốt nhà mà chính nó, chính cái thằng gian ác ấy đã
đốt. Người làm công cho nó đã nhìn thấy; anh ta không làm hại ai đâu. Cô
bảo ông ấy gọi Mitri đến, nó sẽ kể đầu đuôi câu chuyện cho ông ấy nghe,
thật rõ như ban ngày. Chữ thế nầy là thế nào, người ta giam chúng tôi vào
ngục, cứ im ỉm chẳng nghe biết thấy gì; còn nó, thằng gian ác ấy, nó vẫn
ngồi làm chúa ở quán rượu với vợ người ta.
- Chẳng còn pháp luật nào thật? Bà Korableva nhấn mạnh thêm.
Bà Korableva rót cho nàng lưng chén, Maxlova nốc một hơi, lau miệng rồi,
tâm thần hết sức sảng khoái, nhắc lại mấy tiếng "cho thêm hăng", đầu lắc
lư, miệng tủm tỉm, nàng đi theo mụ cai ngục dọc lối hành lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.