PHỤC SINH - Trang 371

căn cứ nào hết.
- Vấn đề không phải là đơn kháng án mà là một phụ nữ vô tội lại phải chịu
tội oan.
Xelenin bật ra một tiếng thở dài.
- Rất có thể, nhưng…
- Không phải là có thể, mà là đích xác như vậy.
- Sao cậu biết?
- Vì mình ở trong đoàn bồi thẩm, mình biết rõ sai lầm bọn mình đã phạm
phải.
Xelenin suy nghĩ.
- Đáng lẽ cậu phải nêu ra ngay từ hồi bấy giờ.
- Thì mình cũng đã nêu.
- Phải ghi nó vào biên bản. Và nếu lại kèm nó vào lá đơn kháng án thì…
Xelenin lúc nào cũng bận rộn, lại ít giao du nên khỏng biết gì về câu
chuyện của Nekhliudov. Nekhliudov nhận thấy thế, nên không thể kể lại
mối quan hệ với Maxlova cho bạn biết.
- Đúng thế, nhưng bây giờ nhìn lại thì vẫn thấy rõ ràng nguyên phán là vô
lý, - Nekhliudov nói.
- Khu mật viện không có thẩm quyền để tuyên bố như thế. Nếu như Khu
mật viện tự cho mình quyền thủ tiêu nguyên phán của các toà án theo nhận
xét riêng của mình về sự công bằng của những phán quyết đó, thì không
những Khu mật viện mất hết chỗ dựa, mà còn có nguy cơ là phá hoại công
lý hơn là bảo vệ nó. - Xelenin đáp, anh ta nhớ lại vụ án mà các viên Khu
mật vừa thẩm xét xong. - Ấy là chưa kể rằng những quyết nghị của các hội
viên bồi thẩm cũng sẽ vì thế mà mất hết ý nghĩa.
- Mình chỉ biết có một điều: người phụ nữ đó hoàn toàn vô tội và không
còn hy vọng gì được cứu khỏi oan uổng. Toà án tối cao vừa phê chuẩn một
việc tối bất công.
- Không phải phê chuẩn, bởi vì toà án tối cao không xét và cũng không thể
xét đến nội dung vấn đề được, - Xelenin nháy mắt nói. - Chắc cậu ở đằng
nhà bà dì hẳn? - Anh ta nói thêm để chuyển sang chuyện khác. - Chiều qua,
bà cụ có cho mình biết rằng cậu tới đây và có mời mình cùng với cậu đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.