PHỤC SINH - Trang 477

cái tiếng Pháp mụ nói đúng giọng như vậy sẽ làm cho Nekhliudov phải chú
ý, còn bà lớn đeo đầy vòng xuyến kia thì chỉ khịt mũi và nhăn mặt, nói một
câu gì đó về cái thú vị được cùng đi tàu với bọn nông dân hôi hám.
Còn những người thợ, họ vui sướng, yên tâm như thoát khỏi một bước
hiểm nghèo ghê gớm. Họ sửa soạn ngồi, hất mạnh để bỏ những túi hành lý
trên vai xuống và luồn vào dưới gậm ghế.
Người làm vườn lúc nãy rời khỏi chỗ mình đến ngồi trước mặt Taratx nói
chuyện với anh chàng Taratx nay đã về chỗ cũ, thành thử bên cạnh và trước
mặt Taratx có ba chỗ bỏ không. Ba người công nhân liền ngồi vào đó.
Nhưng đến khi Nekhliudov lại gần, trông thấy bộ quần áo sang trọng của
chàng, họ hết sức bối rối, định đứng dậy đi chỗ khác; Nekhliudov bảo họ
cứ ngồi, còn chàng ngồi ghé xuống chỗ tựa tay chiếc ghế dài gần lối đi.
Trong bọn thợ có một người, tuổi trạc năm mươi cùng với một người trẻ
hơn đưa mắt nhìn nhau, vẻ kinh ngạc, sợ hãi. Đáng lẽ ra cái ông nầy phải
chửi mắng và đuổi họ đi theo đúng tính cách ông lớn của ông ta, thì đằng
nầy lại nhường chỗ ngồi cho họ, điều đó khiến họ ngạc nhiên, họ ngại.
Thậm chí, họ còn sợ cái đó sẽ gây cho họ điều chẳng lành nào đó. Tuy
nhiên, khi thấy Nekhliudov nói chuyện rất bình thường với Taratx và chẳng
có mưu mô thủ đoạn gì ở đó cả, thì họ yên tâm, họ bảo anh thợ trẻ nhất
ngồi xuống cái túi hành lý của anh ta để cho Nekhliudov ngồi vào chỗ của
chàng. Thoạt đầu, người công nhân có tuổi ngồi đối diện chàng khép nép
thu mình, co đôi chân đi giầy cỏ lại để khỏi chạm vào ngài quý tộc, nhưng
chỉ một lát sau ông lão chuyện trò với chàng và Taratx thân mật quá, thậm
chí, gặp những chỗ ông lão muốn người ta đặc biệt chú ý, còn lấy tay đập
cả vào đùi chàng. Ông lão kể về thân thế, và công việc mình làm ăn ở mỏ
than bùn. Ông đã làm ở đó hai tháng rưỡi, bây giờ đem tiền công về nhà,
được có mười "rúp", vì một phần đã lĩnh và tiêu từ khi mới vào làm. Theo
như lời ông lão thì bọn ông phải lội nước tới đầu gối và làm suốt từ lúc mặt
trời mọc cho tới lúc mặt trời lặn, chỉ được nghỉ có hai tiếng đồng hồ để ăn
trưa.
- Với những người không quen, dĩ nhiên là gay đấy, - ông lão nói, - nhưng
một khi đã quen, và nếu được ăn kha khá một chút thôi thì cũng chẳng sao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.