PHỤC SINH - Trang 562

cười. - Có lẽ trước đây ông vẫn được đến gặp gỡ thăm hỏi những người tù
chính trị vì ông đút tiền và người ta để cho ông vào, phải không? - Lão nói
và mỉm cười - Có phải thế không?
- Thưa đúng, có thế.
- Tôi biết là nhất định ông phải làm như thế. Ông thương hại một người tù
chính trị và ông đến thăm người đó Người gác ngục hay người lính áp giải
tù nhận tiền đút vì lương họ mỗi ngày có bốn mươi "kopeik" mà lại còn vợ
con, họ không thể không ăn tiền được. Nếu tôi ở vào địa vị họ và ở vào địa
vị ông tôi cũng làm như ông hay như họ đã làm. Nhưng ở địa vị tôi, thì tôi
buộc phải tôn trọng luật pháp không sai một chữ, vì tôi cũng là người, nên
có thể bị lòng trắc ẩn lôi cuốn vào chỗ sai lầm. Tôi là một viên chức thừa
hành của chính phủ, được người ta tin trên một số điều kiện nào đó, nên tôi
phải xứng đáng với lòng tin đó. Thôi công việc thế là xong. Bây giờ ông kể
cho tôi nghe chuyện ở Chính quốc nào.
Và tướng thống đốc bắt đầu vừa hỏi chuyện vừa kể lại tỏ ra vừa muốn nghe
lại vừa muốn tỏ cho khách biết địa vị quan trọng và lòng nhân ái của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.