PHỤC SINH - Trang 590

đó là của mình: họ tưởng mọi vật trong đó đều dành cho họ và công việc
của họ là thưởng thức thú vui cuộc đời trong mảnh vườn đó; họ quên bẵng
người chủ và giết tất cả những ai nhắc họ nhớ đến người chủ, đến phận sự
của họ đối với người chủ.
"Phải chăng chúng ta cũng đang hành động y như thế. - Nekhliudov nghĩ
bụng, - khi chúng ta sống và yên trí tin tưởng một cách vô lý rằng mình là
chủ nhân cuộc đời mình, mình sống là để hưởng lạc thú, điều đó thật rõ
ràng là ngu xuẩn. Ta được phái đến cõi đời nầy là do ý muốn của một đấng
nào đó và vì một mục đích nào đó.
Thế mà ta lại định tâm sống để hưởng vui thú riêng cho mình thôi, như vậy
cố nhiên là sê xảy ra những điều chẳng lành cho ta cũng như những điều
chẳng lành đối với người không làm theo ý muốn của chủ. Ý muốn của chủ
biểu hiện trong những điều răn kia. Khi người ta thực hiện những điều răn
đó thì lập tức Thiên đường sẽ có ngay ở trên mặt đất, và người ta đạt được
hạnh phúc lớn nhất có thể đạt được.
"Hãy tìm Thiên đường và chân lý của nó đã, còn tất cả những cái khác sẽ
đến với anh". Thế nhưng chúng ta lại chỉ tìm những cái khác thôi, và tất
nhiên là chúng ta không tìm được.
"Đó công việc của đời ta là thế. Vừa mới xong việc nầy, thì việc khác đã
bắt đầu"
Từ đêm hôm đó, Nekhliudov thấy mình bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn
mới, không phải vì chàng bước vào hoàn cảnh sống mới mà là vì đấy về
sau, mọi việc chàng làm đều có ý nghĩa khác hẳn trước.
Giai đoạn mới của cuộc đời chàng sẽ kết thúc ra sao, chỉ tương lai mới
chứng thực được.
HẾT

VNTQ xin chân thành cảm ơn bạn MHN - Nguyễn Học .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.