PHƯƠNG NÀO BÌNH YÊN - Trang 34

vào bức phên kêu lục bục. Trong nhà lần lượt thức dậy. Bác Cả Bửng ngáy
ồn ào. Ông Hai Kiên hỏi quanh quất xem có gì lạ không. Nhan bảo em vào
đưa nước súc miệng cho Tía. Bác Cả Bửng đã đi ra sân. Thân hình vạm vỡ
của bác in dáng khỏe mạnh tự tin. Nhìn bác, Nhan thấy yên tâm lạ. Nhưng
Nhan cũng thắc mắc là sao bác khỏe mạnh lại không có ai vướng chưn
vướng cẳng mà lại không chịu tản cư đi hồi đó.
- Có thấy gì lạ không Nhan ?
- Cái gì hở bác Cả ?
- Ừa, như tiếng súng chẳng hạn.
- Hổng nghe gì hết bác Tư à.
Bác Cả Bửng bước ra tận ngõ quan sát trước sau, bác lắc đầu bước vào :
- Ðừng cho thằng Lời chạy bậy bạ đâu nghe Nhan. Chút nữa nắng lên cao
một chút, bác với mấy người kia qua núi nói cho họ biết làng có người và
hỏi thăm tin tức luôn.
Nhan gật đầu :
- Ðể con nấu chút khoai bác.
- Cha con nhỏ nầy sang giữ à. Coi chừng có ngày chết đói đó phải cần kiệm
nghe cháu.
- Dạ, nấu một chút thôi, ăn rồi đi, chứ hổng thôi đi hổng nổi bác à.
Nhưng Nhan chưa kịp đứng dậy, một tràng súng nổ vu vơ đâu đó ở xa làm
mọi người giật mình. Bên trong nhà có tiếng bà Tư :
- Cái gì đó anh Cả ? Súng nổ phải không anh Cả ?
Nhan tái xanh mặt mày. Bác Cả kéo Nhan vào nhà. Thằng Lời từ dưới bếp
ùa lên mặt cắt không còn chút máu.
Bỗng dưng không dặn mà mọi người đều im lặng. Những cặp mắt thất thần
mở to chờ đợi. Những nhịp tim đập nặng nề trong lồng ngực cứng như khối
đá cuội.
Nhan đã nghe rõ tiếng người lao xao, tiếng bước chân nặng kêu trên mặt
đất, đâu đó, bên kia nhà bà Dự, không nhà bà Nghĩa bán chè.
- Làng nầy ngó bộ là làng hoang đó chuẩn úy.
- Hoang sao được, các chú phải cẩn thận, cảnh giác, rau sắn mọc ở đầu kia
chứng tỏ làng có người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.