PHƯƠNG NÀO BÌNH YÊN - Trang 43

thoắng hơn, sung sướng hơn. Em Nghi được đi học, được vui đùa với bạn
bè, trong khi đó, Nhan ngồi đây cắm cúi lột vỏ khoai mì đổi lấy chút gạo
sấy và sống đời sống không tương lai.
Khi trời đứng bóng thì cả ba người lột xong mớ khoai lớn. Những củ khoai
mì giờ đây đưa nguyên củ trắng nuốt, bắt mắt. Người lính chỉ huy đã đi
thâu gạo sấy, góp trả lại cho bác cháu Nhan. Thằng Lời đổ nốt mớ cá vào
một miếng giấy lớn của người lính mập mạp nhất và đón mớ đồ hộp trong
tay ông ta.
Nghi quay lại tìm con dao lẩn trong đám vỏ mì và tiện thể, chàng đưa cho
Nhan một hộp bánh, nói :
- Cô giữ lấy mà ăn, tui còn nhiều, đồ cá nhân ăn hổng hết.
Nhan tần ngần. Nhìn hộp bánh trái cây, Nhan đã tưởng tượng đến vị ngọt
ngào ngon lành của bánh. Nước bọt trào ra đầy miệng và Nhan không thể
từ chối món quà hậu hĩ đó.
Người lính sợ Nhan không nhận vội quay sang bác Cả nói chuyện khác :
- Chiều nay chắc có đoàn… tới nói chuyện với dân làng về tình hình mới.
Tui phải giữ an ninh ở đó bác à.
- Vậy thì tốt quá còn gì nữa.
Ðoàn quân đã bắt đầu sửa soạn tập họp trở về nơi đóng trại bên kia bờ lạch.
Nhan cúi xuống cố khênh chiếc thúng nặng chĩu những bao gạo và đồ hộp.
Nhưng không được. Người lính đã tất tả chạy vào hàng. Nhan còn thấy một
tia mắt êm đềm nhìn lại đậu vài giây trên Nhan rồi lẩn quất trong đám
người áo xanh ồn ào.
- Thôi đi về đi Nhan à. Thằng Lời đâu rồi, phụ khiêng đỡ cái coi. Mầy cứ
như con khỉ chạy rối lên. Mau về còn ăn cơm, tao đói bụng lắm rồi.
Ba bác cháu cũng rời chỗ mình cùng lúc với toán quân. Những tiếng hô
nhịp đều, tiếng bước chân rập ràng động lên lá khô, nặng nề trong nắng
trưa xa dần, xa dần rồi khuất hẳn sau khúc quanh um tùm của những bụi
cây thấp rậm lá đằng kia.
Nhan quay lại, lòng đột nhiên ngậm ngùi như vừa đánh mất những giây
phút vui đẹp tuyệt vời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.