PHƯƠNG NÀO BÌNH YÊN - Trang 66

Suốt đêm hôm ấy, Nhan không chợp mắt được phút nào. Nàng nằm lắng tai
nghe tiếng gió rì rào, tiếng chim kêu đem, tiếng côn trùng thống thiết ngoài
vườn.
Qua kẽ phên, những ngôi sao lấp lánh trên nền trời màu sữa loảng. Hình
như những vì sao xa cũng kêu nức nở như lòng Nhan nức nở. Nước mắt
tràn ướt cả cánh tay gối đầu. Nhan chờ những đóm sáng hỏa châu quen
thuộc, những đợt khói màu cất cao trong gió, nhưng Nhan không thấy gì cả.
Chỉ có đêm yên lặng muôn đời như những ngày hoang vắng. Cái xôn xao
của những ngày đoàn quân đến trú đóng chỉ như là một giấc chiêm bao.
Nhan cựa mình. Bên kia giường, tiếng ngáy của cha nàng vang lên rè đục.
Hơi thở bà Tư khò khè như đứt hơi. Ðêm nay, đó là những âm thanh xa lạ,
Nhan chờ một tiếng động khác, những bước chân đi trong màu áo xanh
ngắt như cây rừng.
Nhan tưởng tượng đến Nghi đang sửa soạn ba lô, đồ đạc. Không biết Nghi
đã đi chưa và có nhớ đến Nhan không. Bỗng nhiên, Nhan bật ngồi dậy.
Nàng quay quắt muốn được nhìn thấy Nghi lần sau cùng. Nhan mở nhẹ
cánh cửa sau, lao mình chạy ra phía bờ lạch.
Ðêm âm u và những căn nhà hoang tàn trông có vẻ bí mật rợn người. Nhan
chùn bước. Nàng rợn người muốn quay về. Nhưng trong gió, Nhan nghe có
tiếng còi xe lửa, tiếng lao xao hô nhịp bước đều của đoàn quân, Nhan hết cả
sợ, nàng chạy mà không nghe, không biết đến gì hết.
Con lạch nhỏ tối đen. Nhan chỉ còn nghe tiếng nước ầm ỉ chảy và tiếng con
vật nào quẫy mạnh dưới dòng nước. Sương lạnh buốt hai vai. Nhan nhìn
qua bên kia bờ lạch. Quả đồi trọc đìu hiu với những cảnh tàn phá của mấy
căn nhà hoang. Những đám cây rậm đen, những thân nhà cháy xám hiện
lên đe dọa ma quái. Bây giờ Nhan mới thấy sợ và thấy mình liều lĩnh. Bên
kia quả đồi là nơi đóng quân, nơi Nghi ở, nhưng Nhan biết mình không thể
vượt qua con lạch nhỏ, qua khu nhà hoang tàn kia để tìm Nghi. Trong niềm
sợ hãi lẫn thất vọng cùng cực, Nhan khóc nức nở.
Một đóm sáng chiếu lửng lơ trên nền trời. Không phải những trái hỏa châu
mà là những ngọn đèn pháo hiệu màu tím hồng như màu hoa sim dại. Nhan
mừng rỡ như muốn rú lên. Nghi không đi, Nghi vẫn còn đó. Ðóm sáng chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.