với việc mình làm và thu hút sự chú ý của trẻ em bằng điều này.
Trong quá trình sử dụng giáo cụ, tránh xảy ra sai sót: Nếu như giáo
viên thấy phương pháp vận dụng giáo cụ chưa thực hiện được mục tiêu,
cũng có nghĩa là phương pháp sử dụng giáo cụ không có lợi cho sự phát
triển trí tuệ của trẻ em, thì nên dừng lại việc sử dụng giáo cụ. Nếu tính cách
đứa trẻ bình tĩnh, nhẹ nhàng, thì giáo viên cũng cần hoà nhã dễ gần hết mức
có thể. Nếu như đứa trẻ rất hiếu động nghịch ngợm, thì sẽ cần hết lời khuyên
bảo trẻ, nhưng chỉ hạn chế ở việc tỏ rõ cho trẻ thấy quyền quản lí của giáo
viên, chứ không cần thể hiện rằng vì trẻ làm ồn và không tuân theo kỉ luật
nên bị trừng phạt.
Thực ra, trong hoàn cảnh ấy, quyền uy đối với đứa trẻ tạm thời mất sự
kiểm soát, là một sự hỗ trợ cần thiết. Chúng cần sự hỗ trợ mạnh mẽ làm chỗ
dựa, giống như là một người run rẩy đi trên đường, cần phải nắm vào cái gì
đó mới không bị ngã. Lúc này, công việc hỗ trợ có nghĩa là đưa bàn tay
mạnh mẽ nhưng thân thiện ra trợ giúp những đứa trẻ nhỏ bé, yếu ớt.
Nhưng, khi trẻ em đang làm việc, thì giống như một người có sự thăng
bằng tương đối lớn lại được hỗ trợ của dụng cụ luyện tập – một người có sự
mềm mại, dẻo dai luôn theo đuổi sự hoàn thiện mong muốn một phòng tập
thể dục.
Chúng ta cần cẩn thận phân chia hai loại lỗi mà trẻ em có thể mắc phải.
Một loại là do bản thân giáo cụ quyết định, tình trạng của lỗi này như sau:
tuy trẻ em hết sức mong muốn hoàn thành xuất sắc bài luyện tập mà mình đã
biết rõ, nhưng do bản thân chưa đủ trưởng thành, nên kết thúc bằng sự thất
bại. Sở dĩ trẻ không thể hoàn thành bài luyện tập mà không có sai sót gì,
hoặc là do không thể vận dụng cảm giác của mình để nhận biết các vật kích
thích, hoặc là do giác quan phát triển chưa hoàn thiện nên không thể thực
hiện được những động tác riêng biệt nào đó. Ví dụ, do trẻ còn chưa thể phân
biệt sự khác nhau giữa các thanh gỗ hình trụ tròn, nên khi lắp vào lỗ sẽ xuất
hiện sai sót. Còn có những sai sót tương tự như: khi xếp toà tháp cao, trẻ đặt
tấm gỗ hình khối to lên trên tấm gỗ hình khối nhỏ...