miếng bìa của 3 loại màu đều được tìm ra thì đặt từng cặp bìa có màu giống
nhau vào cùng một chỗ. Sau đó, tôi tiếp tục tiến hành phương pháp luyện tập
3 bước của Séguin. Bé gái này đã nhận biết và phân biệt được 3 loại màu
khác nhau.
Cô bé rất vui mừng, sau khi nhìn tôi một lúc lâu, cô bắt đầu hào hứng
nhảy múa. Tôi nhìn cô bé nhảy múa trước mặt, mỉm cười, hỏi: “Con đã nhận
ra những màu này rồi à?”. Cô bé vừa nhảy múa vừa đáp: “Vâng ạ!”. Niềm
vui của cô bé không bến không bờ. Nó vừa tiếp tục nhảy múa vừa quay
người sang nghe tôi nhắc lại câu hỏi, vui vẻ trả lời tôi: “Vâng ạ”.
Mặt khác, bài luyện tập này có thể giúp cho trẻ em chậm phát triển trí tuệ
hiểu được các giáo cụ khác nhau. Chúng tôi luôn hướng sự chú ý của những
đứa trẻ này vào những sự vật khác nhau có tính so sánh, cuối cùng trẻ sẽ
sinh ra hứng thú và bắt đầu công việc; nhưng bản thân những thứ đó lại
không thể mang đến sự kích thích mạnh mẽ đủ để thôi thúc hành vi của trẻ.
SO SÁNH TÂM LÍ HỌC THỰC HÀNH VỚI HỆ THỐNG GIẢNG
DẠY TRẺ EM PHÁT TRIỂN BÌNH THƯỜNG
Itard đã tiến hành nghiên cứu giáo dục trẻ em khiếm khuyết và trẻ em câm
điếc; nhiều năm sau, Fechner, Weber và Wilhelm Wundt đã dùng công cụ đo
lường tiến hành nghiên cứu tâm lí học dưới điều kiện phòng thí nghiệm,
giữa họ tồn tại điểm giống nhau vô cùng thú vị, cho dù thường xuyên không
được mọi người chú ý đến.
Sống trong thời kì Cách mạng Pháp, ban đầu Itard nghiên cứu các bệnh về
tai, sau đó, ông bắt đầu tiến hành thực nghiệm giáo dục. Ông tìm kiếm
phương pháp có thể kích thích các giác quan của con người một cách hệ
thống, thu hút sự chú ý, kích thích hứng thú và hành vi, vật mục tiêu mà ông
tìm kiếm là “vật kích thích” có hiệu quả.
Về sau, Fechner, Weber và Wilhelm Wundt đã sáng lập tâm lí học thực
hành và phương pháp của nó là trước tiên đo thử tính nhạy cảm đối với
những kích thích nhỏ nhất của cá nhân phát triển bình thường, sau đó định ra
được thời gian cần thiết mà những kích thích này tạo ra phản ứng cho những