thuần của lời nói. Điều này được minh hoạ qua hình vẽ bên cạnh đây (hình
1).
Chúng ta dùng chữ E để đại diện cho tai, T để đại diện cho cơ quan vận
động của lời nói – tức là lưỡi, A đại diện cho trung tâm thính giác của lời
nói, M đại diện cho trung tâm vận động. Đường AE và đường MT là đường
bên ngoài, AE là hướng tâm, MT là li tâm. Đường MA là đường nối ở giữa
trung tâm.
Trung tâm A bao gồm ấn tượng thính giác của từ ngữ, nó có thể phân chia
lại thành 3 bộ phận. Như phần minh hoạ hình vẽ bên phải, So đại diện cho
giọng nói, Sy đại diện cho âm tiết, W đại diện cho từ ngữ (hình 2).
Có lúc sẽ xuất hiện hiện tượng thành phần trung tâm của giọng nói và âm
tiết không hoàn chỉnh, điều này có thể được chứng thực do một số khiếm
khuyết về ngữ âm mang tính bệnh lí nào đó. Những người mắc chứng bệnh
khó khăn về phát âm chỉ có thể phát ra được gì ngoài âm thanh, hoặc là
nhiều nhất cũng chỉ có thể phát ra được âm thanh và âm tiết mà thôi.
Trẻ nhỏ ban đầu đặc biệt nhạy cảm với một số tiếng nói đơn giản, ví dụ
như tiếng nói của mẹ khi chăm sóc hay để thu hút sự chú ý của trẻ, nhất là
khi phát âm chữ S. Về sau, trẻ cũng trở nên nhạy cảm với đủ loại từ mà mẹ
phát âm ra với cùng một mục đích như vậy, ví dụ: ba, ba, punf, tuf.