Tôi cảm thấy lo cho dự án này. Chúng tôi lên kế hoạch kiểm tra
kết quả chỉ sau một thời gian ngắn, khoảng ba tháng sau khi giới
thiệu danh mục kiểm tra. Như vậy, nếu có bất kỳ tiến triển nào thì
chắc chắn đó là nhờ vào danh mục kiểm tra, chứ không phải nhờ
vào sự phát triển của y học. Nhưng tôi băn khoăn liệu thời gian ngắn
như thế có làm được gì không. Các nhóm thử nghiệm rõ ràng vẫn
chưa hiểu rõ cách thực hiện. Có lẽ thời hạn chúng tôi đưa ra là chưa
đủ để mọi người có thể nghiên cứu, học hỏi. Tôi còn lo là có quá ít sự
giúp đỡ đối với các cơ sở thực hiện danh mục. Chúng tôi đã không
cung cấp cho họ trang thiết bị y tế hay nhân sự mới. Các cơ sở vẫn
thiếu thốn như trước. Và chúng tôi phải tự hỏi nếu những yếu tố
trên không được cải thiện thì liệu kết quả có được nâng lên chút nào
không? Tất cả những gì chúng tôi làm là chỉ đưa cho họ một danh
sách dài gồm 19 mục và hướng dẫn cách sử dụng. Chúng tôi đã cố
gắng hết sức để làm cho nó thật ngắn gọn và đơn giản, nhưng có lẽ
nó quá ngắn và quá đơn giản nên không thể hiện đủ mọi chi tiết.
Đáng lẽ chúng tôi không nên nghe theo lời khuyên của các cố vấn
trong ngành hàng không. Đáng lẽ…
Tuy nhiên, chúng tôi bắt đầu nhận được tin tốt lành từ dự án. Ở
London, trong một ca thay đầu gối do một bác sĩ phẫu thuật chỉnh
hình phụ trách (đây chính là một trong những người chỉ trích dự án
của chúng tôi nặng nề nhất), danh mục kiểm tra đã giúp ê kíp nhận
ra ngay trước khi bắt đầu mổ – thời điểm hết sức quan trọng - rằng
bộ phận đầu gối giả mà họ có không đúng kích cỡ với bệnh nhân, và
rằng lúc này bệnh viện không có đúng cỡ mà bệnh nhân cần. Vị bác
sĩ ấy đã trở thành người đề xuất áp dụng danh mục kiểm tra ngay
lập tức.
Ở Ấn Độ, chúng tôi được biết danh mục kiểm tra đã giúp ê kíp
phẫu thuật nhận ra một lỗi cơ bản trong quy trình của họ. Theo thủ
tục thường lệ, bệnh nhân được truyền kháng sinh trong phòng chờ
phẫu thuật trước khi được đẩy vào phòng mổ. Nhưng nhờ có danh