cưỡng và tâm trạng không vui vẻ? Ồ, chúng tôi vẫn đang thực hiện
mà. Chỉ cần vậy thôi, phải không?
Không phải vậy. Mục đích cuối cùng ở đây không phải là đánh
dấu vào các ô trống, mà là hiểu được tính kỷ luật và cách làm việc
theo nhóm. Danh mục kiểm tra dài hai phút của WHO chỉ là sự khởi
đầu. Đó là một công cụ đơn giản bao gồm tất cả các yếu tố giúp
ngăn ngừa một vài trục trặc thường xảy ra với các ca phẫu thuật - và
các bác sĩ phẫu thuật có thể phát triển thêm để công cụ đó làm được
nhiều hơn thế. Chẳng hạn, chúng ta có thể áp dụng các danh mục
kiểm tra chuyên dùng cho phẫu thuật thay khớp háng, phẫu thuật
tuyến tụy, chữa trị chứng phình động mạch chủ, nghiên cứu từng
quy trình phẫu thuật nguy hiểm… để tìm ra những sự cố thường
gặp, rồi đưa chúng vào những mục cần kiểm tra giúp tránh các sự cố
ấy. Thậm chí, chúng ta có thể tạo ra các danh mục kiểm tra khẩn cấp,
giống như trong ngành hàng không, để đối phó với những tình
huống bất ngờ, ví dụ như ca tim ngừng đập mà anh bạn John của tôi
mô tả, khi các bác sĩ quên mất nguyên nhân có thể là do lượng
potassium quá liều.
Hơn nữa, ngoài phòng mổ còn có hàng trăm, hàng ngàn vấn đề
cũng có thể nguy hiểm và dễ sai sót như trong phẫu thuật, chẳng
hạn như việc điều trị các cơn đau tim, đột quỵ, sử dụng thuốc quá
liều, viêm phổi, suy thận hay chứng co giật. Và nhiều trường hợp
khác có vẻ đơn giản và ít nguy kịch hơn như chẩn đoán khi bệnh
nhân than phiền đau đầu, tức ngực, hay khi phát hiện cục u nhỏ ở
phổi. Tất cả đều ẩn chứa nguy hiểm, rủi ro và phức tạp nên đều
đáng đưa vào một danh mục và thực hiện trong quy trình chăm sóc
sức khỏe thông thường. Những danh mục phù hợp có thể trở nên
quan trọng đối với bác sĩ và y tá giống như chiếc ống nghe vậy
(không giống như danh mục kiểm tra, ống nghe chưa bao giờ được
chứng minh là có thể tạo ra sự khác biệt trong việc chăm sóc bệnh