trả lời khiến tôi thật sự kinh ngạc: khoảng 250. Đó là chưa kể bệnh
nhân còn gặp thêm khoảng 900 vấn đề sức khỏe khác cũng cần được
quan tâm. Và trung bình mỗi bác sĩ kê toa khoảng 300 loại thuốc, yêu
cầu hơn 100 loại xét nghiệm khác nhau, đồng thời thực hiện khoảng
40 quy trình khám chữa bệnh, từ tiêm ngừa cho đến phẫu thuật
chỉnh hình.
Trên thực tế, các số liệu ghi lại công việc hàng ngày tại bệnh
viện cũng chưa thể thống kê hết mọi căn bệnh. Một trong những
chẩn đoán mà các bác sĩ thường ghi chú là “Bệnh khác”. Khi bạn quá
bận rộn, còn bệnh nhân đang sốt ruột ngồi đợi đến lượt khám, bạn
có thể không đủ thời gian để nhập dữ liệu nhằm có kết quả chẩn
đoán chính xác. Nhưng ngay cả lúc bạn có thời gian thì đôi khi bạn
vẫn không tìm thấy dữ liệu nào trong hệ thống máy tính liên quan
đến căn bệnh mà bệnh nhân của bạn đang mắc phải.
Trong những năm gần đây, phần mềm lưu trữ tại các bệnh viện
ở Mỹ đã không thể ghi lại tất cả các loại bệnh được phát hiện và
phân loại. Có lần tôi khám cho một bệnh nhân bị u thần kinh
ganglioneuroblastoma (một loại u ở tuyến thượng thận hiếm gặp) và
một người khác mắc bệnh di truyền (hội chứng Li-Fraumeni) khiến
cho tất cả các bộ phận trong cơ thể đều hình thành khối u ác tính. Cả
hai loại bệnh này đều không có trong phần mềm lưu trữ. Và lúc ấy
tôi chỉ biết ghi chú là “Bệnh khác”. Hầu như mỗi tuần, các nhà khoa
học đều cập nhật những phát hiện mới về bệnh di truyền, các kiểu
biến chứng của bệnh ung thư và cách chẩn đoán, chưa kể đến nhiều
phương pháp điều trị mới. Những dẫn chứng trên cho thấy tính chất
công việc của ngành y ngày càng phức tạp, đến mức máy tính không
theo kịp.
Tuy nhiên, không chỉ có khối lượng và quy mô kiến thức khiến
cho y học trở nên phức tạp, mà ngay cả việc áp dụng chúng vào thực
tế cũng khá rắc rối. Thực tế cho thấy nhiệm vụ của các nhân viên y tế