PIERRE VÀ JEAN - Trang 22

Guy de Maupassant

Pierre và Jean

Dịch giả: Lê Hồng Sâm

Chương 1

"Thây kệ!" lão Roland thốt kêu lên, đã một khắc đồng hồ lão im lìm bất
động, mắt đăm đăm nhìn mặt nước, thỉnh thoảng nhấc thật khẽ sợi dây câu
buông xuống đáy biển.

Bà Roland đang thiêm thiếp ngủ ở phía sau con tàu, bên cạnh bà Rosémilly
được mời dự buổi câu, chợt tỉnh giấc, và quay đầu về phía chồng:
"Nào..nào..Gérôme!"
Ông lão giận dữ đáp:
"Nó không hề đớp mồi nữa. Suốt từ trưa tôi chẳng được gì. Lẽ ra chỉ nên
đi câu giữa cánh đàn ông với nhau, đàn bà bao giờ cũng làm mình xuống
tàu quá muộn."
Hai con trai ông, Pierre và Jean, người bên mạn phải, người bên mạn trái,
mỗi người cầm một sợi dây câu cuốn vào ngón tay trỏ, bật cười cùng một
lúc và Jean đáp:
"Cha à, cha không lịch sự với bà khách của chúng ta rồi."
Ông Roland thẹn thùng, và tạ lỗi:
"Bà Rosémilly, xin bà tha thứ, tính tôi nó vậy đấy. Tôi mời các quý bà vì tôi
ưa ở bên các bà, ấy thế rồi, với cảm thấy mặt nước bên dưới mình, là tôi chỉ
còn nghĩ đến cá."
Bà Roland đã tỉnh hẳn và nhìn với vẻ cảm động chân trời bát ngát những
biển những bờ dốc. Bà nói nhỏ:
"Vậy mà mấy bố con đã câu được kha khá đấy."
Nhưng ông chồng vừa lắc đầu ra ý không phải như thế, vừa đưa con mắt độ
lượng nhìn chiếc giỏ trong đó số cá ba người bắt được hãy còn mơ hồ quẫy
cựa với tiếng động nhè nhẹ của vẩy trơn nhầy và vây giương lên, của
những cố gắng uể oải và bất lực, của những cái ngáp trong không khí chết
chóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.