chế của mình bằng tiền nhà nước, mô tả chương trình của các nhà tài
phiệt trong những năm sắp tới trên báo Độc lập của Berezovsky:
“Doanh nghiệp có lãi nhất ở Nga - đó là chính trị. Và nó sẽ mãi là như
thế. Chúng tôi ở đây bắt thăm với nhau xem ai sẽ tham gia chính phủ.
(...). Lần sau sẽ là người khác” (114).
Thế nhưng, Vladimir Putin cũng rút ra một kinh nghiệm quan
trọng từ cuộc bầu cử này. Các phương tiện truyền thông đại chúng đã
tạo ra những thế giới mới, trong đó họ không cần phản ảnh thực tế, và
trong kinh doanh chính trị, họ được sử dụng như một loại vũ khí hiệu
quả. Các nhà tài phiệt không để ý đến một con người bình thường từ
Saint Petersburg, chuyển sang Kremlin vào chức vụ hành chính cao
nhất từ bắt đầu nhiệm kỳ tổng thống thứ hai [của Yeltsin]. Vladimir
Putin đã vài lần giao tiếp với tầng lớp tinh hoa Moskva này, nhưng
tạm thời chỉ quan sát họ từ xa. Trong thời gian tới, ông sẽ làm quen
với họ gần hơn. Ông học nhanh. Công việc ở Kremlin là một khóa học
chuyên sâu cho ông, cho phép ông nhanh chóng tìm hiểu tất cả thông
tin và kỹ năng cần thiết trong việc đối phó với quyền lực và những
hoàn cảnh thực tại. Sau khi phục vụ trong KGB, làm việc ở nước
ngoài và tham gia chính trị ở cấp thành phố, với Putin, chính quyền
tổng thống trở thành sân tập cho giai đoạn cuối cùng của khóa đào tạo
trước khi đảm nhận chức vụ người đứng đầu nhà nước.