trong trả lời phỏng vấn cho tờ Washington Post về sứ mệnh của mình
mà giờ đây, ông sẵn sàng nhận lãnh (142). Ông ta trình diện mình như
người bảo đảm cho những quyền cơ bản và tự do ở Nga, bởi Putin đã
vi phạm sự cân bằng dân chủ.
Khi người ta hỏi Putin về sự kiện của những ngày đó, đến tận
hôm nay, ông vẫn còn phản ứng gay gắt. Không chỉ vì bi kịch của
những thủy thủ tàu ngầm. “Những người chỉ trích chúng tôi thường
dẫn lại những năm 1990 và thán phục nền dân chủ chân chính và tự do
báo chí. Tự do báo chí nào? Cho ai? Cho một vài liên minh tội phạm.
Tôi cho rằng những gì họ làm chỉ làm mất uy tín khái niệm nền tảng
của dân chủ và tự do báo chí”.
Điên cuồng và thực tế
Mười năm sau, trên tầng ba tòa nhà Tòa án Tối cao ở London, dù
khó khăn, Thẩm phán Elizabeth Gloster từng bước khôi phục lại
những sự kiện lịch sử Nga và xem xét vụ án “Berezovsky chống
Abramovich”: kỷ nguyên Yeltsin đã kết thúc như thế nào cùng với sự
thay đổi nguyên thủ quốc gia, các quân bài trong trò chơi quyền lực đã
bị xáo trộn ra sao, những nhà hoạt động chính của kỷ nguyên tích lũy
vốn đầu tiên đã bị chế ngự thế nào. Thảm họa “Kursk” cũng đóng một
vai trò nào đó. Liên quan đến quan hệ với “cha đỡ đầu”, Abramovich
nói với nhóm các luật gia rằng năm 2000, những tưởng tượng của
Berezovsky bắt đầu khác biệt với thực tế. “Quan hệ của tôi với ngài
Berezovsky cũng thay đổi sau thảm họa ‘Kursk’”, Abramovich nói tại
tòa. “Đến bây giờ tôi vẫn cho rằng, ông ta đã hành động không đúng
khi sử dụng bi kịch này để trả thù chính trị với quốc gia”.
Cuộc tấn công của Berezovsky vào Chính phủ trong những tuần
đầu tiên sau thảm họa ngày càng khiến nhà tỉ phú tức giận. Ông cho
rằng chúng tác hại đến việc làm ăn, và sợ chúng sẽ xua đuổi các nhà