Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 269

đâu.
Đào Kỳ, Phương Dung giúp Thánh Thiên dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, đóng
cửa cẩn thận, rồi cùng trở lại chỗ Nguyễn Anh đang chờ. Từ xa đã nghe
thấy tiếng binh khí chạm nhau. Cả ba chạy vội lại. Nguyễn Anh đang dùng
kiếm đấu với hai người mặc theo Việt và một người mặc theo Hán. Nguyễn
Anh đã có vẻ luống cuống lắm rồi.
Phương Dung nói:
– Âu Lạc, võ công anh cao nhất, đứng ngoài lược trận, đề phòng địch có
cứu viện và đừng cho chúng chạy. Để em với Thánh Thiên nhập cuộc được
rồi.
Nói rồi, Phương Dung rút kiếm hô lớn:
– Anh cả đừng sợ, có em đây.
Lời vừa dứt, ánh kiếm loáng véo một tiếng, đâm thẳng vào lưng tên Hán.
Tên này thu côn trở về gạt kiếm của Phương Dung, đáng choang một tiếng.
Phương Dung cảm thấy cánh tay tê chồn, suýt nữa văng mất kiếm. Đào Kỳ
đứng ngoài ngẫm nghĩ:
– Kiếm pháp của Long-biên lấy mau thắng chậm, lấy nhu chế cương mà
Phương Dung lại dùng sức, thành ra lấy cái sở đoản của mình chọi với sở
trường của địch, hỏng mất. Ta phải nhắc nàng mới được.
Nghĩ rồi, Đào Kỳ hô lớn:
– Phương Dung, Tam hư thất thực.
Phương Dung tỉnh ngộ. Đánh ra liên tiếp ba hư chiêu, tên Hán tưởng nàng
đánh thực, vội vung côn đỡ. Y đã mất khá nhiều sức, đến chiêu thứ tư y cho
rằng Phương Dung vẫn đánh hư chiêu, nên côn đến nửa chừng thì thu về.
Không ngờ chiêu đó lại là thực. Xoẹt một tiếng, kiếm đâm rách vai áo y,
máu chảy ròng ròng. Y tức quá chửi lớn:
– Con bà nó, con nhỏ Nam man.
Rồi y vung côn đập chát, chát. chát, ba lần.
Đào Kỳ lại hô lên:
– Tam hư, thất hư.
Phương Dung hiểu ý, đánh toàn hư chiêu. Chỉ một lát thì tên cầm côn mệt
nhừ, lùi dần về một góc. Còn tên Việt đánh với Thánh Thiên ngang sức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.