Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 412

công chàng đã học một cách thành thạo, chàng vội đến trước thiếu niên bái
tạ:
– Không ngờ được cao nhân chỉ dạy, Hùng Bảo thành tâm đa tạ.
Chàng đưa mắt nhìn Trần Năng dò hỏi vai vế Đào Kỳ. Nhưng Trần Năng
cũng lắc đầu không biết. Người quản gia họ Trần điều khiển đám gia nhân
khiêng đồ sính lễ ban nãy vội chạy ra nói:
– Đây là hai vị miền xuôi mới lên Mê-linh thăm quê ngoại. Ban nãy tiểu
nhân gặp trên đường đi, khẩn khoản mời vào uống rượu mừng ngày vui của
tiểu chủ.
Trần Hậu nói với Đinh lão nhị:
– Đinh lão tiên sinh! Mong tiên sinh giữ lời hứa, rời khỏi nơi đây.
Đinh lão nhị chỉ mặt Trần Hậu:
– Không bao giờ tao quên cái hận này!
Nói dứt lời, y vẫy tay ra hiệu, rồi cả bọn kéo nhau đi.
Trần Hậu chạy đến bên Đào Kỳ, Phương Dung nói:
– Cao nhân giá lâm tệ trang mà tôi không biết để tiếp đón, thực đáng tội.
Sau đó ông chủ hôn tiếp tục cho làm lễ. Lễ tất, hai họ ngồi quây quần ăn
uống. Đào Kỳ, Phương Dung được mời ngồi cùng bàn với Hùng Bảo và
Trần Năng. Người nhà gái đi rót rượu mời khách. Đào Kỳ chưa từng uống
rượu bao giờ, nên lễ phép từ chối.
Hùng Bảo hỏi chàng:
– Nhân huynh! Dường như nhân huynh với tiểu đệ cùng một môn hộ,
chẳng hay nhân huynh có thể cho biết cao danh quý tính không? Sư thừa là
ai?
Đào Kỳ cười:
– Tiểu đệ cũng đang muốn hỏi nhân huynh câu đó.
Hùng Bảo nói:
– Nhân huynh là ân nhân của tiểu đệ, đáng lẽ tiểu đệ không được dấu diếm
điều gì mới phải. Nhưng ân sư cấm tiểu đệ nói tên người ra.
Đào Kỳ thấy Hùng Bảo trẻ tuổi, dáng người uy nghi, lại là đồng môn, nên
chàng nói thực:
– Tiểu đệ họ Đào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.