Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 494

Dung, Đào Kỳ thì cùng reo lớn lên:
– Nguyễn cô nương, từ hôm thất lạc ở Đăng-châu, chúng tôi đi tìm cô
nương và công tử khắp mơi đều không thấy. Không ngờ lại gặp hai vị ở
đây.
Họ mời Đào Kỳ, Phương Dung vào nhà, rót trà nước mời uống. Phương
Dung nói:
– Huyện lệnh Đăng-châu thực xảo quyệt. Chúng dùng thuốc mê bắt Ngũ-
kiếm rồi giết công tử. Nhưng chúng nhanh miệng nói ngược rằng Ngũ-kiếm
giết công tử mới khổ chứ?
Hoàng kiếm buồn rầu:
– Chúng tôi bị thất lạc cô nương với công tử. Sau đêm đó trở về Đăng-châu
dò thám, nhưng không ra tin tức, đành trở về báo cáo sự việc lên Thái-thú.
Thái-thú đại nhân hẹn chúng tôi tối mai sẽ gặp người tại phủ để nghe chúng
tôi trình bày chi tiết sự việc xảy ra.
Đào Kỳ nói:
– Chỉ sợ Thái thú đại nhân lại nghe lời Huyện-lệnh, nghi ngờ Ngũ-kiếm
mới thực là phiền. Tôi hỏi thực quý vị, nếu Thái thú trở mặt bắt quý vị, quý
vị tính sao?
Lam kiếm lắc đầu:
– Chúng tôi có kiếm trong tay, há để cho chúng muốn làm gì thì làm sao?
Phương Dung tiếp:
– Khi quý vị đại ca đi gặp Thái thú, anh em chúng tôi giả làm người tùy
tòng đi theo. Nếu canh ba mà quý vị không ra, chúng tôi phải vào cứu quý
vị. Dù không cứu được người, cũng dí kiếm vào cổ vợ con y, bắt y phải thả
quý vị ra.
Bạch kiếm hỏi Phương Dung:
– Cô nương, hành lý cô nương với biểu huynh để ở đâu? Tối nay cô nương
với biểu huynh ở đây chơi với chúng tôi, nên chăng?
Ý Bạch-kiếm muốn lưu hai người lại để làm nhân chứng trong vụ này, hầu
đối chất với Huyện-lệnh Đăng-châu. Họ không ngờ chính Phương Dung
cũng mong như vậy.
Đào Kỳ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.