Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 523

người, nàng khẳng khái đáp:
– Thấy một cục vàng bụi bám, người ngu tưởng đó là cục đồng, nhưng chỉ
cần thử lửa sẽ biết rõ vàng hay đồng ngay. Chúng tôi là con nhà hiệp nghĩa,
nhất tâm nhất trí phục quốc cứu dân, như thế không thẹn với tổ tiên là được
rồi. Người đời câu nệ, nhìn vàng tưởng đồng, nhìn ngọc tưởng sỏi đá, chấp
làm chi?
Người ăn mày cười ha hả:
– Nói thì hay, nhưng làm có hay không?
Phương Dung gật đầu:
– Phàm là anh hùng hào kiệt, nói được phải làm được. Bọn ta tuổi còn nhỏ,
chưa ai tới 25, nhưng trong giải đất Lĩnh Nam này, dễ mấy ai đã làm được
những điều tốt đẹp cho đất nước bằng chúng ta?
Người ăn mày không vừa:
– Bắt giam đươc một tên công tử con Tô Định, giết được một tên cường
hào rừng núi, cứu được năm tên giặc Hán ra khỏi nhà tù của Hán, như vậy
đã tự hào là anh hùng rồi chăng?
Đào Kỳ cười nhạt:
– Anh hùng không phải chỉ làm nên những chuyện kinh thiên động địa mới
là anh hùng. Người anh hùng chỉ cần làm được những điều tốt mà thế gian
không ai dám làm mà thôi. Chúng tôi tự nghĩ chưa đáng là anh hùng, nhưng
nếu bảo là kẻ xấu thì không đến nỗi xấu. Chị em chúng tôi có chỗ đáng
tiếc, không đáng là anh hùng hào kiệt. Nhưng, thưa lão bá, xin lão bá cho
biết lão bá đã làm những gì đáng gọi là anh hùng cho đất nước? Bọn chúng
tôi xin rửa tai, kính cẩn nghe.
Lão ăn mày cười lớn:
– Thắng vài tên vệ sĩ của Tô Định khiến cho dân Cổ-loa khỏi chịu Ngũ-
lệnh, cứu được đứa con gái ra khỏi giặc Hán giết ở Long-biên, cũng tự cho
là hơn đời rồi sao? Nhỏ tuổi mà đã kiêu căng.
Phương Dung nói:
– Nhưng ai được quyền kiêu căng? Tại sao chúng tôi không được kiêu
căng?
Lão ăn mày cũng không vừa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.