Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 700

cần mời khách. Tường Quy e thẹn không dám ngồi, Đào phu nhân nắm tay
Tường Quy, nói :
– Con lại đây với ta.
Bà ngắm Tường Quy từ đầu đến chân, tự nghĩ :
– Có một thiếu nữ xinh đẹp, nhu mì như thế này về làm dâu Đào-gia, hỏi
còn gì bằng nữa ?
Bà hỏi :
– Con có học võ không ?
Chu Bá đáp thay :
– Cháu học võ với ông ngoại và tôi. Bản lĩnh cháu, tuy không bằng Đào
công tử, nhưng trong giới nữ lưu trẻ tuổi ít ai bằng.
Đào Kỳ ngồi ở hàng ghế đệ tử Đào, Đinh, cười thầm :
– Vũ Hỷ ơi Vũ Hỷ ! Mi trở lại thuyền không thấy ta, mi có dám trở lại
không ? Ta cứ ngồi đây đợi mi, xem bộ mặt mi thế nào ?
Lê Đạo Sinh ngồi uống rượu đã lâu, vẫn không thấy tăm hơi Vũ Hỷ. Y rối
ruột, bảo Phương Anh :
– Ngươi ra xem sao lâu quá vậy ?
Phương Anh dạ một tiếng định đi, nhưng Vũ Hỷ đã trở lại. Mặt y đầy vẻ
đăm chiêu. Y hướng vào Đạo Sinh nói :
– Thưa sư phụ ! Đào công tử đã bẽ gãy xích sắt trốn đi rồi !
Cả sảnh đường im lặng, dồn mắt vào Lê Đạo Sinh. Nét mặt Đạo Sinh nhíu
lại, y hỏi Vũ Hỷ :
– Ngươi đã tìm khắp trong thuyền chưa ? Trên đời làm gì có người bẻ được
xích sắt lớn như thế ? Từ biển vào đây khá xa, dù y có trốn cũng không bơi
vào được. Không lẽ y là cá voi ?
Vũ Hỷ quả quyết :
– Con đã cho tráng đinh tìm khắp cả ba con thuyền, nhưng không còn dấu
vết gì của y để lại. Hành lý cũng mất luôn. Rõ ràng y đã trốn rồi.
Chu Bá nói lớn :
– Đào hầu, cháu Kỳ thế nào cũng trốn lên đảo. Vậy người cứ cho tìm một
lúc sẽ ra ngay.
Trần Dương Đức cười :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.