Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 829

của phù vân, đâu xứng đáng với tài Trương Chi ? Em cần bao nhiêu, đến bờ
ta xin hai tay kính biếu.
Thiếu nữ cười khoe hai hàm răng trắng đều như bắp, môi hồng tươi, nhất là
đôi mắt tinh anh, thoáng vẻ ngỗ nghịch :
– Người ta đồn Nghiêm phu nhân là đệ tử của anh hùng đương thời dất
Cửu-chân có khác. Hào sảng, trọng nghĩa, khinh tài. Tiểu muội xin tấu một
khúc đây.
Lê Thị Lan nói nhỏ với Thiều-Hoa :
– Sư tỷ ! Nên đề phòng cẩn thận. Chúng ta đến đây, không ai hay biết. Tại
sao cô gái này biết rõ như vậy ? Hẳn có người theo dõi chúng ta từ Lục-hải.
Sư tỷ nghĩ xem cô có ác ý hay không ?
Phương-Dung lắc đầu :
– Không ! Nếu có ác ý, họ sẽ ngấm ngầm hại chúng ta, chứ dại gì xuất hiện
công khai. Cô bé này biết lý lịch của chúng ta, hẳn cô cũng biết trình độ võ
công cả chúng ta. Cô dại gì gây chiến với chúng ta để có thể bị mất mạng ?
Cô gái bắt đầu thổi tiêu.
Tài tình ở chỗ chân nàng điều khiển bánh lái và buồm để thuyền đi song
song với chiến thuyền, không xa không gần, không nhanh không chậm. Cô
gái để ống tiêu lên miệng thổi, tiếng tiêu réo rắt, rộn ràng, vui tươi như
chim xuân, như ánh sáng đẹp ban mai.
Tiếng tiêu dứt, Hồ Đề hỏi :
– Em điều khiển thuyền thực giỏi. Ta muốn xuống với em được chăng ?
Cô gái cười :
– Chị có biết bơi không mà xuống đây ? Nguy hiểm lắm, đừng xuống là
hơn.
Rồi cô gái chỉ Đào Kỳ :
– Em muốn anh chàng kia nhảy xuống. Này anh ! Nếu là anh hùng, hãy
nhảy xuống đây. Nhớ nhảy cho đàng hoàng kẻo lại chìm xuống nước thì
chết ngộp đấy.
Đào Kỳ thách :
– Nếu ta nhảy đúng vào giữa thuyền của cô thì sao ?
Cô gái lắc đầu không tin :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.