Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 841

một mực từ chối là tại sao ?
Trần Quốc-Hương thản nhiên :
– Tôi chỉ thích tiêu dao với ruộng vườn cây cỏ. Khi chí đã thích như vậy thì
công danh phú quý cũng như tuồng ảo hóa mà thôi. Xin nhị vị thưa với
Thái-thú rằng, tôi cảm tạ thịnh tình của ngài.
Vũ Hỷ đập bàn một cái, cái bàn sứt một góc :
– Như vậy chúng tôi mời Trần hầu rời khỏi trang Thiên-trường này tức
khắc cùng với vợ con, của cải trong nội ngày hôm nay. Để chúng tôi trao
trang ấp cho người khác quản nhiệm.
Trần Quốc-Hương cười nhạt :
– Trang ấp này do tổ tiên tôi thọ lĩnh từ đời Hùng vương đến nay trải mấy
chục đời, lẽ nào chúng tôi phải bỏ đi.
Vũ Phương-Anh quát lớn :
– Hôm qua đã ước hẹn, vậy hôm nay chúng ta đành phải ra tay.
Vũ Phương-Anh bước ra đứng giữa sảnh đường :
– Trần hầu, nếu người có bản lĩnh đuổi được chúng tôi, thì chúng tôi xin đi.
Còn ngược lại xin người hãy rời khỏi nơi đây !
Trần Quốc-Hương chưa kịp trả lời Lê Anh Tuấn bước ra nói :
– Vũ Phương-Anh! Phái Tản-viên ta xưa nay toàn anh hùng nghĩa hiệp,
không ngờ các ngươi lại làm những điều ngỗ nghịch trái đạo lý như vậy
sao? Sư phụ nghe các ngươi tác quái nên sai ta đến bắt các ngươi đây !
Vũ Phương-Anh nhìn Lê Anh-Tuấn cau mày :
– Mi... mi là đệ tử lão già Nguyễn Thành-Công ? Ta nghe lão già chưa chết
mới thu hai chị em ngươi làm đệ tử. Hừ, đến lão già có mặt tại đây cũng
chưa chắc thắng bọn ta, huống hồ các ngươi. Liệu mà cút đi, nếu không ta
sẽ đập nát xương bây giờ ?
Vũ Hỷ bảo Lê Anh-Tuấn :
– Ta không giết ngươi đâu. Hãy tránh sang một bên, để người lớn nói
chuyện với nhau. Ngươi có biết không ? Hiện ta đây được cử làm Đô-sát
đất Giao-chỉ. Ta dến đây nói chuyện với Trần hầu, chứ không phải nói với
bọn trẻ con các ngươi.
Y coi như không có Lê Anh-Tuấn, tiếp tục nói với Trần Quốc-Hương :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.