Chương 19: Người giám hộ đáng ghét
Vinh Kính nghe được tiếng đập ngay lập tức vọt đến phía sau cửa, nhẹ
nhàng nắm tay cầm, hỏi một tiếng, "Ai?"
Thế nhưng ngoài cửa không ai trả lời.
Vinh Kính nhíu mày, Tạ Lê Thần thấy anh lại bắt đầu quá căng thẳng, bất
đắc dĩ đứng lên, đi qua mở cửa, "Cậu thật đúng là mắc chứng hoang tưởng
bị hại a, chỗ này là nhà dân chứ không phải chiến khu." Nói rồi, không đợi
Vinh Kính ngăn cản, mở cửa...
"Rầm" một tiếng, Tạ Lê Thần thấy trước mắt có một đám người mặc đồ
đen, nhưng lại là tạo hình súng vác vai, đạn lên nòng, nhất loạt chĩa vào
mình.
Vinh Kính một tay kéo lấy Tạ Lê Thần trừng mắt há hốc ra phía sau, vừa
định ném lựu đạn rồi đóng cửa... Chợt nghe có người hô một tiếng, "Vinh
Kính, đừng kích động."
Vinh Kính sửng sốt, giọng rất quen thuộc.
Chỉ thấy có một mỹ nữ thướt tha khiêu gợi bước dáng mèo đi tới, tóc dài đỏ
rực nhẹ nhàng lay chuyển, mùi hương nhàn nhạt phiêu tán. Vinh Kính và
Tạ Lê Thần kinh ngạc gọi một tiếng, "Mejia? !"
"Hi." Mejia khoát tay với đám phần tử vũ trang phía sau, ý bảo lui lại, "Bọn
họ chỉ là vì đảm bảo, cố ý đưa cả nhân viên bảo vệ đến."
"Như vậy có phải quá bắt mắt không vậy? !" Vinh Kính nhíu mày.
"Không còn cách nào, nhân vật phải bảo vệ thật sự là quá quan trọng."
Mejia nhìn quanh gian phòng, "Ừm... Thật đúng là thiết kế xa xỉ mà có
đẳng cấp, quả nhiên chỉ có chỗ hai người đây dùng cho người kia mới
không bị chế nhạo là đồ keo kiệt."
Vinh Kính và Tạ Lê Thần đều nghi hoặc... Keo kiệt?