QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 401

Vinh Kính thở dài, "Cái tên kia nói xấu anh, tôi nói anh so với hắn lợi hại
hơn, hắn mới cố ý đi thử anh, anh lại khiến tôi mất mặt!"

"Sao?" Tạ Lê Thần sửng sốt, "Hắn nói xấu tôi?"

Vinh Kính lườm y một cái, "Anh không đi thì thôi, tôi chết đói rồi, tôi đi ăn
đây." Nói xong, mở cửa xuống xe.

"Chờ một chút!" Tạ Lê Thần nhanh chóng xuống xe đuổi theo, "Ai, thỏ,
hắn nói xấu tôi cái gì?"

"Lười nói, ảnh hưởng cảm giác thèm ăn!" Vinh Kính đi vào nhà hàng.

"Nói nghe một chút a! Thằng đểu, ông đây không trêu chọc hắn hắn lại dám
nói xấu tôi." Tạ Lê Thần vừa hỏi vừa lại vươn tới, "Cậu khen tôi thế nào?"

Vinh Kính không để ý tới y.

"Khỏi hỏi nữa, cậu chắc chắn khen tôi là, thứ hắn biết tôi đều biết." Tạ Lê
Thần nói vừa ra miệng, thấy Vinh Kính y như con thỏ xù lồng, kinh hãi
nhìn y. Tạ Lê Thần chỉ là thuận miệng nói, không ngờ là thật, trong nháy
mắt tâm tình tốt kinh khủng, cười hì hì, "Thật sao, thỏ thỏ?"

"Trời còn chưa có tối, mơ mộng cái gì a." Vinh Kính đẩy ra cửa nhà hàng.

"Ha ha." Tạ Lê Thần cười đắc ý, dùng vai đụng Vinh Kính, "Đã nói rồi, thì
sớm cho tôi biết một tiếng, tôi biết mà đề phòng hắn!"

"Cục đồ ăn như anh có muốn phòng cũng phòng không được."

"Cậu còn khen tôi gì không?"

"Ai khen cậu, tôi chỉ nói anh khá tốt trong một đám cục đồ ăn thôi."

...

Hai người cãi nhau vào nhà hàng gọi một nùi món ăn, tâm trạng xấu của Tạ
Lê Thần vừa rồi đã được quét sạch.

Sáng sớm hôm sau, Tạ Lê Thần bị Tào Văn Đức gọi điện thoại đánh thức,
đầu tiên là oán giận tối hôm qua y rời đi, hại mình bị vô số nhà sản xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.