QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 400

"Đây là cái gì?" Tạ Lê Thần khó hiểu.

Vinh Kính mở cửa, dán thứ đó ở vị trí còi xe, trở lại trên xe, cố sức ấn nút
còi...

Mà cùng lúc đó, đầu kia Đoàn Dương lấy ra tai nghe đang nhét trong lỗ tai,
nghiêng đầu móc móc lỗ tai... Suýt nữa thì điếc luôn, Vinh Kính vẫn nóng
nảy như vậy.

Ấn đã nghiền rồi, Vinh Kính cầm lấy miếng dán, ném trên mặt đất, lên xe
đóng cửa.

Tạ Lê Thần có chút ngượng ngùng, "À... Ra là vừa nãy hắn gắn máy nghe
trộm lên tôi a."

"Hắn gắn máy nghe trộm lên anh mà anh cũng không biết, nếu như hắn
muốn giết anh thì sao? !" Vinh Kính bất mãn oán giận Tạ Lê Thần.

"... Làm gì tức giận đến vậy." Tạ Lê Thần gãi gãi đầu, "Tôi có phòng bị gì
đâu."

"Không phải phòng hay không phòng, là bản năng!" Vinh Kính lầm bầm
một câu, "Cục đồ ăn chết tiệt, mất mặt."

Tạ Lê Thần cũng rất vô tội, ai nghĩ nhiều như vậy a, làm gì phải tức đến thế
chứ.

Vinh Kính khởi động xe, hỏi Tạ Lê Thần, "Đi chỗ nào ăn?"

Tạ Lê Thần thiếu hứng thú nhìn ngoài cửa sổ, muốn ăn gì cũng không còn
nữa. Vinh Kính thấy y còn phát cáu, lầm bầm một câu, "Quỷ hẹp hòi."

"Đúng vậy đúng vậy." Tạ Lê Thần thờ ơ lầm bầm, "Tôi cái gì cũng không
tốt, là cục đồ ăn là quỷ hẹp hòi gây mất mặt."

Vinh Kính chạy phía trước một đoạn, dừng lại xe ở ven đường, "Có đi ăn
không, tôi đói rồi."

Tạ Lê Thần nhàn nhã gác chân dựa vào cửa sổ xe, "Tôi suy nghĩ đã."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.