QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 509

Cột rổ ngã xuống phía dưới chỉ đè có một người, với lại, Thomas là một
người cao to, không có khả năng bị đè dưới cột rổ, mà người ngoài nhìn
không thấy - như vậy ngắn ngủi vài giây, người đi đường nào rồi?

Vinh Kính và Tạ Lê Thần dạo qua một vòng quanh đó, xác định không thấy
người, chỉ cảm thấy đã gặp ma!

Mà lúc này trên sân người cũng càng tụ càng đông. Các học sinh bị kinh
hách, thét chói tai liên tục.

Cảnh sát đến, xử lý như sự cố bất ngờ, đưa nhân viên đến thu dọn.

Vinh Kính và Tạ Lê Thần tìm từ trong ra ngoài sân vận động, nhưng đâu
còn hình bóng Thomas? Cuối cùng không thể làm gì khác hơn là chán nản
về nhà.

Vừa vào nhà, máy tính đã reo.

Kolo đen mặt đứng ở trước máy tính, Vinh Kính và Tạ Lê Thần đều bĩu
môi, quá mất mặt, tự nhiên để một người sống sờ sờ ra biến mất trước mắt.

"Không bằng chúng tôi ngày mai đến trường học điều tra một chút?" Vinh
Kính định lấy công chuộc tội, Kolo cũng lắc đầu, "Hai người án binh bất
động trước, tôi ở đây sẽ xử lý, qua vài ngày nữa sẽ liên hệ hai người sau."

Nói xong, video bị tắt.

Sáng sớm hôm sau, Vinh Kính kiểm tra video một đêm bị gắn hai mắt gấu
mèo, chống cằm tựa trên bàn trà, nhìn chằm chằm TV đang truyền phát tin
tức đờ ra.

"Phải thế nào mới có thể khiến cột rổ ngã xuống nhỉ?" Tạ Lê Thần vừa xem
video quay cảnh ngày hôm qua vừa lẩm bẩm, "Kiểu gì cũng không có khả
năng a! Cột rổ cao, cậu cứ tưởng tượng cậu có nặng 300kg, toàn bộ treo
trên khung giỏ mà cột rổ cũng không nghiêng, sinh viên đấu bóng rổ ngay
cả một cú úp rổ cũng hiếm thấy, chỉ ném vào rổ sao có thể khiến cột rổ ngã
xuống được?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.