QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 114

Mười

Từ buổi chiều hôm ấy chuyện học làm trò với các quân bài trở thành

công việc chính của tôi. Trở thành công việc duy nhất của tôi.

Buổi sáng tôi ngủ dậy khi bố mẹ đã đi làm. Tắm rửa, mặc quần áo,

kiểm tra chắc chắn là mấy quyển sách luật mà tôi phải học nằm thật dễ thấy
trên bàn - để bố mẹ nghĩ là tôi đang học - rồi rút cỗ bài ra và tập luyện hàng
giờ liền. Buổi chiều cũng thế, chỉ có điều tôi phải cẩn thận hơn một chút vì
thường mẹ tôi ở nhà, mà tôi thì không hề có ý định phải nói chuyện với mẹ
về lịch thi sắp tới ở trường.

Mỗi tuần tôi đến học ở nhà Francesco một hai lần. Cậu bảo tôi rất có

năng khiếu: nhanh tay và ham học. Chỉ một thời gian ngắn tôi sẽ có thể làm
được những điều mà tôi không tưởng tượng nổi.

Đầu tiên là trò ba lá bài. Tôi đã thạo đến mức đôi khi nghĩ đến chuyện

ra cái ghế đá nào đấy ở công viên quảng trường Umberto để lừa mấy thằng
ngu cá cược xem con Q cơ ở đâu.

Giờ tôi đã biết cách giả vờ tráo bài rồi đưa nó về y như ban đầu - bằng

ít nhất ba kiểu khác nhau. Sau mỗi đối thủ tưởng tượng, tôi có thể để lại cỗ
bài về đúng như lúc trước. Tôi có thể làm chỉ bằng một tay, khá thành thạo
đủ để lừa một người xem, hoặc một tay chơi lơ ngơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.