QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 173

Tất cả nhanh chóng nhận định phương thức hành động vẫn theo một

kiểu như thế. Nhưng Chiti nghĩ lần này bạo lực hơn nhiều, và thiếu kiểm
soát hơn. Như thể tên tội phạm đang có chuyển biến - một chuyển biến theo
hướng tăng dần
- khiến cho việc chỉ hãm hiếp nạn nhân không thôi không
còn là đủ nữa.

Cô gái đã bị đánh đập khá lâu trước khi bị xâm hại, và rồi lại bị đánh

tiếp sau đó. Còn lại thì trình tự cũng giống như các vụ trước. Tấn công từ
đằng sau, đập vào đầu, lôi nạn nhân gần như ngất xỉu đến tiền sảnh một tòa
nhà cũ, đánh tiếp, bắt quan hệ bằng miệng nhưng ra lệnh cho nạn nhân
không được nhìn lên, rồi lại đánh, ra lệnh ở yên tại chỗ trong năm phút và
đếm to từng giây trong lúc hắn biến khỏi đấy.

Cô gái này cũng giống như các nạn nhân khác, không hề xinh. Khá

gầy, gần như khô đét, tóc ngắn và có một vẻ khô cứng đàn ông. Trong khi
mọi người lấy lời khai ở phòng vị bác sĩ trực khoa cấp cứu đêm ấy, cô gái
vừa trả lời vừa khép hờ mắt, tay xoay đi xoay lại cặp kính dày kiểu lỗi thời
đã vỡ trong lúc bị nạn.

Cô không nói được gì về vẻ ngoài của tên tội phạm. Giọng nói thì có,

cũng giống như các nạn nhân khác. Cái giọng nói kim khí ngắt từng âm,
vang lên như thể đến từ một nơi khác. Cô gái nói chính xác từng từ như thế:
như thể đến từ một nơi khác, và Chiti cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc
sống lưng.

Điểm mới là cô gái không ra về từ một tụ điểm ban đêm nào, không

từ quán bar, không từ sàn nhảy, hoàn toàn không. Cô học ở nhà một người
bạn rồi về nhà một mình, như thường lệ. Vẫn con đường cô hay đi mà chưa
từng gặp chuyện gì bao giờ. Cho đến tối hôm ấy.

“Được rồi thưa cô, cảm ơn cô. Tối nay chúng tôi không muốn làm cô

mệt mỏi thêm nữa. Ngày mai chúng tôi sẽ gọi điện đến nhà, nếu thấy đỡ
hơn mời cô đến đồn để làm tờ trình chính thức. Cô cố nghỉ ngơi, nếu nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.