QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 174

thêm được điều gì mà vừa rồi chưa kịp nói cho chúng tôi thì làm ơn ghi
ngay lại. Đôi khi một chi tiết nhỏ cũng có thể thành quan trọng với người
điều tra, ngay cả khi với người bị hại nó có vẻ không có ý nghĩa gì. Chào cô
nhé.”

Vớ vẩn. Anh nghĩ thế khi ngồi im lặng trên ô tô quay về đồn.

Toàn những điều vớ vẩn sách giáo khoa dạy cho những điều tra viên

trẻ. Anh đã học rất kỹ tất cả, ở trường và cả sau đó nữa. Anh đã nghiền
ngẫm sách, cẩm nang, các tạp chí chuyên môn. Nhưng đời thực lại khác.
Lẩn tránh và tàn nhẫn như cái tên thối tha mà họ đang hoài công vô ích
gắng tới gần.

Họ đã có ý tưởng - hay nói đúng hơn là Cardinale đã có được một ý

tưởng - rồi cái tên khốn ấy có vẻ như hiểu ra, hoặc biết. Và hắn thay đổi
phương thức hành động. Không còn các tụ điểm ban đêm nữa, mà rình trên
đường, nơi hắn không thể bị tóm, như người ta không thể tóm một làn khói.
Tại sao? Sao hắn lại đoán được bọn họ đang theo vết hắn?

Hoặc cũng có thể tất cả những điều họ đang làm đều ngớ ngẩn. Cái

tên ấy có lẽ chỉ tình cờ làm thế, còn bọn họ thì vẫn chẳng hiểu gì sau hàng
tháng điều tra. Chẳng hiểu bất cứ điều gì hết.

Anh chầm chậm nắm tay lại rồi gõ mạnh các đốt tay lên trán. Một,

hai, ba lần, thật đau.

Viên quân cảnh lái chiếc Alfa 33 liếc anh qua đuôi mắt trong khi vẫn

nhìn con đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.