QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 64

Chín

Sáng hôm sau là một ngày mùa đông tuyệt đẹp, trời lạnh và trong.

Tôi có một mình ở nhà. Bố mẹ đã ra ngoài trong khi tôi còn ngủ.

Bà chị Alessandra của tôi thì đã đi khỏi nhà từ ba năm trước.

Chỉ còn thiếu vài kỳ thi nữa là tốt nghiệp ngành luật thì chị ấy tuyên

bố với cả nhà là đã quyết định bỏ học. Chị ấy chưa biết đời mình sẽ đi theo
hướng nào, nhưng biết rõ - chị ấy bảo - là đời chị ấy sẽ không đi theo hướng
nào. Alessandra không muốn thành luật sư, hay công chứng viên, hay thẩm
phán. Không một thứ gì liên quan đến những điều chị ấy học trong suốt
những năm vừa qua. Chỉ là chị ấy rất ghét những thứ ấy. Và theo cách diễn
đạt của chị ấy về những điều đó - và một vài điều khác nữa - thì rõ là chị ấy
ghét cả bố mẹ chúng tôi nữa.

Vài tuần sau chị ấy bỏ nhà đi với một tay hơn chị ấy mười tuổi, nhưng

có cùng ý tưởng, rất rõ ràng. Là chị ấy nói thế. Bọn họ đi London và ở đấy
sáu tháng, làm việc trong một nhà hàng. Rồi quay về sống trong một cộng
đồng biệt lập cổ hủ, ở một trang trại gần Bologna. Chị ấy mang thai, còn tay
kia quay lại với tự do. Tay đấy tin rằng đời mình là để dành cho những việc
trọng đại và không thể để cho những chuyện gia đình ngớ ngẩn cản bước.

Alessandra phá thai, sống thêm ít lâu trong cái cộng đồng ấy, có thêm

vài cuộc phiêu lưu với vài tay khác nhưng như tôi hiểu thì đều kết thúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.