QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 70

Tối hôm đó khi ra về, trong túi tôi có hàng trăm nghìn tiền mặt cộng

với hai tấm séc lên đến sáu số không. Đấy là tiền của cậu thanh niên chủ
nhà và của cái cô xương xẩu, và tôi nghĩ chúng tôi lột tiền của họ là phải
thôi.

Tôi tự nhủ mình phải mở một tài khoản trong ngân hàng: tôi không

thể giữ tiền mặt tất cả số tiền tôi kiếm được.

Khi về đến nhà, tôi chui vào giường và thiếp đi ngay lập tức.

Chúng tôi bắt đầu chơi một cách đều đặn. Ba, bốn, nhiều nhất là năm

lần một tháng. Thường là ở nhà riêng; vài lần hiếm hoi ở các sòng bạc, tức
là mấy chỗ đánh bạc lậu. Giống như sòng bạc chúng tôi đã ghé qua sau buổi
đánh lộn ở nhà Alessandra. Francesco biết hết những chỗ đó, cũng như rất
nhiều những chỗ chơi đêm khác.

Chuyện chơi lại với những người cũ cũng có nhưng điều ấy nằm

trong chiến thuật. Để tránh bị nghi ngờ. Ví dụ như sau khi thắng ở nhà tay
béo chủ cửa hàng kim khí, khoảng mười ngày sau chúng tôi quay lại để
chơi với hắn ta và tay bạn địa chính, cho chúng thắng lại vài trăm nghìn để
bọn chúng có cảm giác đã phục thù được, và mọi thứ đều rất bình thường.

Tôi kiếm được năm, sáu, thậm chí bảy triệu một tháng, từng ấy tiền

hồi đó là nhiều lắm.

Tôi đã mở tài khoản trong ngân hàng và cho phép mình tiêu những

khoản mà vài tháng trước tôi không tưởng tượng nổi. Quần áo, ăn tối ở
những quán đắt đỏ, đồng hồ với giá trên trời. Tất cả những cuốn sách tôi
muốn nữa - chính việc này, hơn tất cả những việc khác, đã cho tôi cảm giác
giàu có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.