QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 100

Thái hậu dần bình tĩnh lại, bà cao giọng nói: “Mau gọi Mạt chỉ huy sứ

tiến vào!” Giờ trong tay Tào quốc công nhiều nhất chỉ có một vạn binh mã,
chưa đủ khiến bà sợ hãi. Chỉ cần không phải người Nhung đánh vào thì bà
đều có thể tiêu diệt hết, sau khi tiêu diệt bà sẽ cho người mang Tào quốc
công đến gặp mình… Bà thật muốn nhìn xem, người đệ đệ này có phải điên
rồi không! Đến lúc này còn muốn dấy binh tạo phản, có phải không cần
mạng nữa không?

Cung nhân run giọng đáp lại: “Nương nương, hình như không phải

Tào quốc công, Cẩm y vệ dẫn đầu nói là Ngụy quốc công…”

“Cái gì!” Ngô thái hậu chấn động, suýt chút nữa té ngã.

Điều này sao có thể, chẳng phải trước đó vài ngày, Ngụy quốc công

còn viết thư cho bà xin viện trợ sao? Hơn nữa chẳng phải ông ta đang ở gần
Đảo Mã Quan sao? Không thể nào, nhất định là bà nghe nhầm! Ngụy quốc
công là người trung thành tận tâm, luôn chính chiến bên ngoài bảo vệ kinh
đô bách tính, làm sao ông có thể tấn công vào hoàng cung được.

Ngô thái hậu không tin, hỏi: “Có phải ngươi nhìn nhầm rồi không?”

“Thưa nương nương, mọi người đều nhìn thấy. Người mau chạy đi,

Ngụy quốc công dẫn theo hơn hai mươi vạn binh mã đấy ạ.”

“Không, không thể nào!” Sắc mặt Ngô thái hậu trắng đến không còn

giọt máu, bà chỉ vào cung nhân quát: “Ngươi dám ở đây nói bừa, thật ta
gan!”

Cung nhân đang muốn giải thích thì Mạt Nhung tiến vào trong điện.

Giờ đây cửa thành đã mở rộng, Ngụy quốc công suất binh đánh bất ngờ
khiến hắn không kịp đề phòng. Hắn ở bên ngoài chống trả một trận, thấy
không thể địch lại nên vội vã đến gặp thái hậu: “Nương nương, người của
Ngụy quốc công quá đông, vi thần đã dốc hết sức lực nhưng thật sự không
thể xoay chuyển tình thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.