QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 104

bị tổn thất hơn một nửa nhân thủ. Hắn xoa xoa lên gương mặt đầy máu của
mình rồi hét lớn một tiếng, đánh về phía Lục Sách.

Từ đầu Lục Sạch luôn chắn trước Kỳ Huy, nếu muốn giết Kỳ Huy thì

nhất định phải giết được Lục Sách trước.

Trong lòng hắn nóng như lửa đốt, hận không thể thiêu sống Kỳ Huy,

vậy nên ra tay rất tàn nhẫn. Có điều Lục sách có thể làm thống lĩnh tiền vệ
quân thì tất nhiên võ công cũng không tầm thường, vững vàng như tường
đồng vách sắt, khó có thể động đến hắn dù chỉ là một chút. Trong lúc giao
chiến, Tưởng Thiệu Đình thỉnh thoảng lại giương mắt lên nhìn Kỳ Huy.
Hắn cảm thấy Kỳ Huy như đang cười nhạo mình nên càng căm tức hơn,
không khỏi nóng nảy vội vã, chiêu thức càng ra càng loạn.

Đây là điều đại kỵ khi chiến đấu. Bên tai lại không ngừng nghe thấy

tiếng hét thảm thiết của thuộc hạ khiến tâm thần hắn không yên, chiêu thức
lộ rất nhiều sơ hở. Hắn chỉ có thể dốc hết sức đả thương Lục Sách, nhưng
bản thân cũng bị đâm nhiều chỗ, máu tươi phun dữ dội như nước suối. Cả
người hắn loạn choạng, trong lòng biết là mình không thể nào lật đổ Kỳ
Huy.

Hôm nay cuối cùng bọn họ cũng đã thất bại, nhưng thứ hiện ra trong

đầu hắn giờ này chẳng phải gia sơn hay quyền thế mà là khuôn mặt tươi
cười rạng rỡ của một nữ nhân. Tưởng Thiệu Đình che ngực, làm động tác
giả rồi chạy ra ngoài.

Máu văng đầy đất, Kỳ Huy nhìn theo bóng lưng Tưởng Hiệu Đình, nói

với Trường Xuân: “Ngươi đuổi theo giết hắn.”

“Hoàng thượng…”

“Người không cần phải bận tâm ở đây.”

Hôm nay Tưởng Thiệu Đình nhất định phải chết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.