QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 132

“Đáp ứng…” Trần Uẩn Ngọc bắt đầu nói lắp.

Hắn ôm em nàng, môi dán trên tai nàng: “Đáp ứng cái gì, hử? Nàng

không nói, trẫm không rõ.”

Giọng nói trầm thấp dễ nghe, làm cả người Trần Uẩn Ngọc nhũn ra,

cảm thấy mình sắp ngồi không vững, nói lí nhí như muỗi kêu: “…Đáp ứng
lâm hạnh… thiếp…” Nói xong, mặt nàng càng đỏ hơn, xấu hổ đến mức thở
cũng không thông.

Dáng vẻ nhỏ nhắn thực sự quá câu hồn, Kỳ Huy hít sâu một hơi, cố

nén dục vọng của mình xuống.

Nữ nhân này, quả nhiên phải cách xa một chút mới tốt.

Hắn kéo nàng lên, nhướng mày nói: “Trẫm có nói làm gì ở đây sao,

nhìn nàng xem, suốt ngày suy nghĩ linh tinh!”

Trần Uẩn Ngọc mơ màng, như thế là nói nàng có suy nghĩ không đứng

đắn sao?

Hừ, rõ ràng là hắn nói, nhưng cãi lại cũng vô dụng!

Nàng cắn môi, quay đầu sang chỗ khác.

Long liễn đi tới chỗ Phó đại phu thì dừng lại, Kỳ Huy cùng Trần Uẩn

Ngọc xuống long liễn, một trước một sau đi vào trong phòng.

Phó đại phu biết hôm nay Kỳ Huy sẽ tới nên đã chuẩn bị xong từ

trước, sau khi mời hắn nằm xuống thì bắt đầu châm cứu, xong xuôi lại đưa
cho hắn một chén thuốc, rồi mang hai con rắn nhỏ ra.

Nhìn thấy con rắn kia cắn ngón tay hắn, Trần Uẩn Ngọc sợ hãi che

mắt lại, chỉ dám lén nhìn qua khe hở ngón tay, rồi nhỏ giọng hỏi: “Hoàng
thượng, bị cắn mạnh như vậy có đau không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.