QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 146

khuyên nhủ: “Nương nương nghe nô tỳ nói, nếu như đi cầu hoàng
thượng……..”

Đang nói thì nghe đằng sau có tiếng bước chân vang lên, quay đầu

nhìn lại, đúng là Kỳ Huy đang đi đến điện. Tống ma ma bị dọa nhảy dựng
lên, nhìn về phía Quế Tâm, ánh mắt lạnh lùng.

Sắc mặt Quế Tâm trắng bệch, trộm xua tay.

Xem ra Hoàng thượng không cho người truyền, có thể là muốn xem

Trần Uẩn Ngọc đang làm gì. Tống ma ma nháy mắt, muốn Trần Uẩn Ngọc
giấu sợi dây trường mệnh. Ai biết được nàng không nhìn bà, mà vẫn đang
thỉnh an. Có điều Kỳ Huy cũng đã phát hiện ra, đi đến nói: “Nàng đang tết
dây trường mệnh à?”

Đỏ, vàng, xanh, trắng, đen, năm màu tết vào nhau, đã làm được một

nửa, ở phần đầu còn có một hạt lục bảo. Khóe miệng Kỳ Huy hơi cong lên,
nghĩ thầm nàng thật biết điều, sớm như vậy đã bắt đầu làm, bèn nhàn nhạt
nói: “Trân châu lục bảo này có chút kỳ quái.”

Đúng lúc hắn mở lời, Trần Uẩn Ngọc vội được nước đẩy thuyền:

“Thái hậu thích trân châu lục bảo, nên thần thiếp gắn một viên vào, thần
thiếp có việc muốn xin hoàng thượng, mong hoàng thượng…” Lời vẫn
chưa nói xong, bên tai đã vang lên giọng hắn: “Thái hậu thích?”

Vô cùng lạnh lùng, cứ như băng tuyết. Trần Uẩn Ngọc trong lòng

thầm than không hay rồi, câu nói kế tiếp liền nghẹn trở về.

Ai ngờ, Kỳ Huy lại nắm lấy cằm nàng, giơ sợi dây trường mệnh đến

trước mặt: “Thứ này là nàng làm cho thái hậu?”

Vừa rồi Tống ma ma đã cảnh cáo nàng, mà nàng không nghe, không

ngờ rằng hắn thật sự tức giận, bộ dạng này, giống nhau như khi làm hôn
quân. Đúng rồi, tết Đoan ngọ năm rồi, khi nàng nói hắn không cần luyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.