QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 43

Giống như phiêu đãng trong dòng nước ấm áp, trái tim nàng run rẩy,

thân thể cũng dần dần mềm nhũn, từ từ, nàng cảm nhận được hắn không
ngừng hôn lên môi nàng, hôn lên cả mắt nàng, mũi nàng, thậm chí còn di
chuyển xuống cổ nàng. Trần Uẩn Ngọc chợt run rẩy, nàng không biết sao
cơ thể lại ngứa ngáy như vậy, môi lưỡi hắn dán lên rồi hôn quanh cổ nàng
làm cả người nàng đều đang run lên, nàng cuộn người lại run run nói:
“Hoàng thượng, đừng…”

Giọng nói yêu kiều ngọt ngào, chui vào trong tai, gõ vào tim làm dục

vọng của hắn dần vọt lên tới đỉnh điểm, Kỳ Huy nhìn chằm chằm thân thể
đang cuộn lại của nàng, phát hiện mình đã làm chuyện sai lầm. Vốn dĩ ở
trên giường hắn luôn rất quy củ, ngủ tách ra, chưa bao giờ chạm vào nàng,
ban ngày thân mật nhất cũng chỉ hôn môi, nhưng vào giờ khắc này, chẳng
phải đơn giản như vậy nữa.

Hắn muốn nàng.

Hắn muốn không quan tâm gì nữa mà muốn nàng, nhưng… thời cơ

chưa thích hợp, sức khỏe cũng chưa được, muốn nàng thì hậu quả sẽ khó
mà lường được, hắn cắn răng xoay người nằm xuống, ngây ngẩn nhìn lên
nóc màn trướng.

Cả người hắn rất khó chịu, so với bị bệnh còn khó chịu hơn.

Thân thể mềm mại vừa nãy còn khắc sâu trong đầu không gạt đi được,

bàn tay hắn hình như còn đụng tới một điểm trước ngực nàng, một loại cảm
xúc khó diễn tả… Không thể suy nghĩ tiếp nữa!

Hắn cố hết sức giữ bình tĩnh lại.

Trần Uẩn Ngọc hoàn toàn không biết gì cả, chỉ cho rằng Kỳ Huy mệt

mỏi muốn ngủ, nên thở phào nhẹ nhõm, vì vừa rồi thật sự quá nhột nhạt,
nếu tiếp tục nữa không biết làm sao chịu được, nàng kéo chăn qua đắp lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.