QUẦN ĐẢO NGỤC TÙ - Trang 214

đẵng tôi đã thổ lộ tâm sự với cả mấy chục người không một chút e dè, vậy
mà có lầm lẫn một người, một lần nào?
(Linh tính đặc biệt đó tôi chưa hề nghe nói. Xin ghi nhận ở đây ch những
bạn muốn nghiên cứu Tâm lý học. Theo ý tôi nhiều người được trời phú
khả năng bén nhạy này nhưng không biết mà khai triển nên bị nếp sống
máy móc, duy lý làm cùn mòn dần.)
Đêm đầu tiên ra xà lim, tôi muốn trò chuyện lắm – vừa nằm vừa nói thầm
để khỏi bị tống trả lại cát-xô. Nhưng gã thứ ba can thiệp ngay. Hắn cỡ trung
niên, mái tóc ngắn sắp ngã sang bạc và giọng miền Bắc gay gắt:
"Thôi, chuyện gì mai nói. Lo ngủ đi…”
Đúng thế! Đêm là để ngủ và ngủ được phút nào hay phút ấy vì lúc nào cũng
có thể bị xách cổ lên thẩm vấn đến 6 giờ sáng là hết ngủ. Giấc ngủ giá trị
hơn bất cứ cái gì trên cõi đời vì tù đâu được ngủ ngày, ngủ bù như điều tra
viên. Vả lại tự nhiên tôi ngậm miệng kịp vì cảm giác e dè, thận trọng “chưa
chắc đã nên kể chuyện mình cho người khác nghe”. Đối với một thằng vừa
bị bắt thì cuộc đời thình lình sụp đổ, bao nhiêu quan niệm về cuộc đời cũng
đảo ngược hẳn, đúng là một góc 180 độ. Tốt hơn là thận trọng.
Ba người bọn họ ngủ tiếp, nằm xây lưng khăn tay đắp mặt cho đỡ chói mắt
vì ngọn đèn 200 nến, hai tay quấn khăn cho đỡ lạnh vì không được luồn
dưới mền. Tôi nằm một mình, sung sướng vì còn có bạn! Một giờ trước đâu
dám ngờ được như thế này, chỉ sợ chẳng được nhìn ai nữa cho đến lúc lãnh
một viên vào gáy (như lời ông điều tra viên doạ). Dĩ nhiên còn phải khai
cung nữa, nhưng nằm đây đỡ khổ nhiều. Mai chuyện trò cũng được, mấy
thằng đồng cảnh kể cho nhau nghe, dĩ nhiên tôi đâu dại gì mang chuyện
thực ra kể. Chưa bao giờ ngày mai đối với tôi quan trọng, sung sướng đến
thế! (Từ lúc đó quan niệm của tôi rõ hẳn: tù ngục chưa phải là vực thẳm.
Bất quá chỉ là một ngã rẽ quan trọng của cuộc đời.)
Không ngủ được, tôi ngó quanh xà lim. Cái gì cũng lạ, nhất là cái ô vuông
cỡ ba hòn gạch, khuôn cửa để lính gác ngó vô kiểm soát. Có lớp giấy xanh
đậm che kín để những báo động khỏi sợ lọt ánh sáng ra ngoài. Có khuôn
cửa vậy là sáng mai chắc nhìn thấy chút ánh sáng rọi vô, chắc đến trưa mới
bật đèn. Chao ôi, mai có ánh sáng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.