QUẦN ĐẢO NGỤC TÙ - Trang 521

biết từ ngày bị kêu lên lãnh án. Người long trọng và cảm động đề nghị lập
một cuộc đời mới trong trại. Cũng dễ vì lúc đó xà lim còn chưa đến nỗi
đông lắm, dưới sàn còn có chỗ đi lại. Ngay ở các ổ nằm cũng khoảng khoát.
Thông lệ thì ngăn trên cùng đã có anh em dân chơi bao trọn. Đàn anh gần
cửa sổ, em út xa xa một chút. Ngăn dưới nằm lũ lượt một đống người.
Không có chuyện gì xảy ra. Tụi tôi dân mới, thiếu kinh nghiệm có biết lựa
chọn, thu xếp gì. Thấy chỗ trống phía dưới là chui vô, tuy gần ổ ngủ hơi
thấp một chút nhưng cúi sát xuống, luồn vô cũng được. Hai đứa nằm duỗi
dài cạnh nhau, dù nằm gần cũng khoan khoái lắm rồi. Ít ra cũng kề cận
nhau, khe khẽ nói chuyện tâm tình. Miễn là không có chuyện gì xảy ra!
Nhưng làm sao không có chuyện cho được? Bao nhiêu thứ quý giá thồn vô,
mỗi thằng một gói đầu giường thì chắc ăn quá rồi. Nào ngờ nằm chưa nóng
chỗ đã có động!
Rất nhẹ nhàng hệt như những bóng ma, mấy bóng đen từ hai bên trườn tới
đột kích. Dáng người thế kia thì người lớn sao được? Đúng, toàn con nít!
Có đứa chỉ 12 tuổi là nhiều, 12 tuổi vẫn lãnh án đại hình, Toà vẫn xử như
thường. Phải nói là chúng đã “tốt nghiệp” kể từ ngày lãnh án và những
ngày nằm khám kể như “thực tập”, có các đàn anh sa cơ, thừa thì giờ truyền
bằng hết kinh nghiệm quý báu.
Chúng lẹ vô cùng và tính toán “làm ăn” thần sầu. Chợt thấy chúng thì đã
muộn rồi: 6 cánh tay luồn như rắn “mượn” luôn 2 gói bảo vật mà 2 đứa tụi
tôi đang gối cứng dưới đầu. Chỉ thấy soạt một phát là những cái gì mình
khăng khăng giữ lọt hẳn sang tay chúng để chúng chuồn đi như chuột cắp
đồ! Cả hai chúng tôi trơ mắt ngó. Gầm sàn quá thấp, cất đầu sao nổi? Muốn
rượt theo cũng vô phương vì chuồn ra chầm chậm cũng còn khó quá! Đành
lấy mắt ngó theo, uất ức. Không lẽ bị cướp giật đồ khơi khơi mà cứ dằn
lòng nằm mãi? Càng suy nghĩ càng thấy mình ngu: Khi không chui đầu vô
hang cụt để thấy chuột cõng đồ đi mà ú ớ nằm nguyên chỗ. Từ từ cả hai
đứa trườn giật lùi mãi mới thoát khỏi cái gầm.
Nằm khám bị 3 đứa con nít được ủy nhiệm lòn vô phỗng tay trên tất cả gia
tài cùng nín thinh lúc bấy giờ. Tôi đâu có phải thằng hèn. Địch pháo như
mưa bấc giữa đồng trống tôi vẫn xung phong, đường gài đầy mìn chống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.