QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 126

Đầu Tessa bắt đầu đau và cô chỉ ước Jessamine ngừng nói từ “tìm” như thể
tìm một con chó con mèo đi lạc.

“Mình có thể giới thiệu bồ với giới thượng lưu,” Jessamine tiếp tục. “Sẽ có
những buổi tiệc khiêu vũ, ăn tối…” cô nàng ngừng lại, đột nhiên bối rối
nhìn quanh. “Nhưng… chúng ta ở đâu thế này?”

Tessa nhìn quanh. Con đường rất hẹp. Giờ nó trở thành một đường mòn
nhỏ đi giữa những hàng cây cao và khẳng khiu. Tessa không còn nhìn thấy
bầu trời, không nghe thấy tiếng người cười nói. Bên cạnh cô, Jessamine đã
dừng lại. Gương mặt cô nàng đột nhiên hằn nỗi sợ hãi. “Chúng ta đi nhầm
đường rồi,” cô nàng thì thào.

“Vậy chúng ta tìm đường về nhé?” Tessa quay lại, tìm một kẽ lá, một tia
nắng. “Mình nghĩ chúng ta tới từ hướng này.”

Jessamine đột ngột bấu chặt lấy tay Tessa. Có gì đó – không, ai đó – đang
án ngữ trước mặt họ.

Người đó nhỏ thó đến mức Tessa tưởng họ đang thấy một đứa trẻ. Nhưng
khi bóng dáng đó bước vào vùng sáng, cô thấy nó là một người đàn ông –
một người đàn ông khô đét, lưng còng, ăn mặc rách rưới và đội chiếc mũ
sờn rạch như kẻ bán rong.

Gương mặt nó đầy nếp nhăn và trắng bệch như lớp mốc phủ trên quả táo
già. Nó có đôi mắt đen láy.

Nó cười, khoe hàm răng sắc như dao cạo. “Mấy tiểu thư xinh đẹp.“

Tessa liếc nhìn Jessamine; cô gái kia đứng đơ người bất động, miệng mím
tới trắng bệch. "Chúng ta nên đi thôi,” Tessa thì thào và kéo tay Jessamine.
Từ từ, như thể đang mơ, Jessamine để Tessa dẫn mình về đường cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.